“Tiểu Hà Sơn – Trường Vũ Trụ” là câu chuyện xoay quanh cuộc sống của Oản, cô gái đứng thứ tư trong một gia đình bốn anh em. Với biệt danh đơn giản, Oản, cô gái nhỏ nhắn với hàng mi cong, chiếc mũi xinh xắn và thường xuyên diện đồ màu xanh, lặng lẽ đối diện với nỗi đau mất mát khi người anh trai Tiểu Hồ qua đời. Không ồn ào, không nước mắt, Oản chỉ lặng lẽ bước vào phòng anh, dùng đôi tay lạnh cóng vẽ lên cửa kính hình ảnh những chú chim yến mùa xuân như một lời tiễn biệt đầy xúc động.
Câu chuyện không chỉ đơn thuần là một chuyện tình lãng mạn mà còn khắc họa sâu sắc tình cảm gia đình, tình anh em, một điểm sáng nổi bật của tác phẩm. Tình thân hiện hữu qua hình ảnh người anh trai Nhị Nha, khô khan nhưng giàu lòng bao dung, sẵn sàng hy sinh cả cuộc đời vì người khác, gánh vác trách nhiệm gia đình để em gái được tự do theo đuổi ước mơ, một mình chấp nhận cô đơn miễn người mình yêu hạnh phúc. Mặt khác, tình thân cũng được thể hiện qua sự thực dụng của Nhị Nha, người chấp nhận chịu đựng sự trêu chọc của người khác suốt nhiều năm để đạt được mục tiêu mà chỉ riêng cô hiểu rõ. Tình yêu thương của ông nội dành cho con cháu, mong mỏi hạnh phúc cho tất cả mọi người cũng là một mảnh ghép quan trọng tạo nên bức tranh gia đình ấm áp. Thậm chí, mối quan hệ giữa những người anh em trai trong gia đình họ Đỗ, dù thường xuyên trêu chọc nhau, cũng bộc lộ rõ sự gắn kết sâu sắc khi một trong số họ gặp khó khăn.
Tình yêu, tất nhiên, là một phần không thể thiếu, tạo nên cốt truyện ngôn tình đầy lôi cuốn. Tình yêu giữa Nhị Nha và Hồ Duy được xây dựng với những khoảng cách gần gũi xen lẫn xa cách, và nỗ lực của Nhị Nha để vun đắp tình cảm. Cả hai đều mang trong mình nỗi cô đơn giữa một ngôi nhà ồn ào náo nhiệt. Họ yêu nhau trong im lặng, không ai dám thổ lộ, bởi vì vượt qua ranh giới mong manh đó, mọi thứ sẽ thay đổi. Dù gặp khó khăn và khoảng cách, tình yêu vẫn là sợi dây gắn kết họ lại với nhau.
Nhạn Thành, ngày 28 tháng Chạp năm 2010, tuyết rơi dày đặc phủ trắng xóa khắp nơi. Giữa dòng xe cộ đông đúc ngày giáp Tết, Nhị Nha ngồi trong xe, chán nản vẽ những hình thù lên lớp tuyết phủ kín cửa kính. Nhìn những chữ “Phúc” đỏ rực treo khắp nơi, cô thở dài: “Haizzz… sắp đến Tết rồi.” Buổi sáng hôm đó, Nhị Nha được gọi đến làm phiên dịch bổ sung cho một cuộc họp kinh doanh tại khách sạn Hòa Bình, công việc không cạnh tranh nhưng cũng đủ mang lại cho cô khoản thu nhập kha khá. Hành trình đến với nghề phiên dịch của Nhị Nha bắt đầu từ sự lựa chọn có phần bốc đồng thời sinh viên. Kết quả thi đại học trung bình, cô không đủ điểm vào những trường top đầu, nhưng vẫn còn cơ hội ở những trường khác. Bỏ qua lời khuyên của gia đình về việc theo đuổi ngành kỹ thuật, kế toán tài chính, Nhị Nha quyết định chọn học ngoại ngữ, một quyết định mà sau này cô không ít lần hối hận. Giữa những khó khăn của việc học, cô từng ước ao được chuyển sang học mỹ thuật nhưng không được gia đình ủng hộ. Dù vậy, Nhị Nha vẫn kiên trì hoàn thành chương trình đại học. Sau khi tốt nghiệp, đứng trước sự cạnh tranh khốc liệt của thành phố lớn, cô quyết định trở về quê hương Nhạn Thành, một thành phố công nghiệp nặng với ít cạnh tranh hơn.
Với khả năng nhạy bén, biết nhìn xa trông rộng, Nhị Nha nhanh chóng tìm được chỗ đứng trong nghề phiên dịch. Cô không làm việc cho một công ty cố định mà chủ yếu dựa vào các mối quan hệ, sự giới thiệu. Cô khéo léo duy trì các mối quan hệ bằng những món quà nhỏ, những cuộc trò chuyện thân mật, chia sẻ tâm sự. Sự khéo léo, tinh tế trong cách cư xử giúp cô có được nhiều cơ hội việc làm. Dù có những lời dị nghị, Nhị Nha vẫn kiên định với cách làm của mình, bởi vì đó là cách cô tồn tại và phát triển trong môi trường này. Cô tự an ủi bản thân, chấp nhận và thích nghi với hoàn cảnh. Nhị Nha không chỉ là một phiên dịch viên giỏi mà còn là một người sống thực tế, hiểu rõ giá trị của các mối quan hệ xã hội. Câu chuyện về chiếc xe Tiểu Hồng, món quà của ông nội sau khi cô bị tai nạn, cũng phần nào hé lộ sự quan tâm, yêu thương của gia đình dành cho cô. Và trên đường về nhà sau buổi họp, cuộc gặp gỡ tình cờ với người đàn ông lái chiếc xe đen bóng bẩy đã mở ra một chương mới trong cuộc đời Nhị Nha.