“Vòng Tròn Đồng Tâm” của Lâu Vũ Tình là câu chuyện tình yêu hiện đại, ấm áp nhưng cũng không kém phần day dứt giữa hai người với khoảng cách bảy tuổi. Từng nồng nàn say đắm, Tôn Uẩn Hoa lại quyết định chia tay Thẩm Vân Phái vào lúc tình yêu của họ đang ở đỉnh điểm, để lại trong anh một vết thương lòng sâu sắc. Lý do chia tay xuất phát từ chính tình yêu của cô: khi Uẩn Hoa đã bước vào đời, Vân Phái vẫn còn là chàng sinh viên kiến trúc làm thêm với tương lai rộng mở. Không muốn trở thành gánh nặng, cô đành lòng làm “đao phủ” cắt đứt tình cảm, để rồi cả hai bước đi trên những con đường khác nhau. Dù vậy, tận sâu trong tim, Uẩn Hoa biết mình nợ người đàn ông này cả một đời.
Vân Phái đã yêu Uẩn Hoa từ rất lâu, từ những điều nhỏ nhặt nhất. Anh yêu cách cô nhìn ra cửa sổ suy tư, yêu cả cái nhíu mày khi cô cắn bút suy nghĩ, thậm chí là dáng vẻ “cuồng ăn” kẹo mỗi khi gặp chuyện buồn phiền. Hình bóng cô đã in sâu trong trái tim anh từ khi nào không hay. Từng vẽ nên một tương lai có cô làm trung tâm, giờ đây tất cả chỉ còn là quá khứ. Trái tim tan vỡ, sợi dây tình yêu đứt đoạn, anh xem cô như tâm điểm của một vòng tròn đồng tâm, mang theo vết thương lòng mà rời xa, tự nhủ sẽ không bao giờ gặp lại.
Nhưng số phận lại đưa đẩy họ một lần nữa tìm thấy nhau. Vân Phái bị thu hút bởi một cô gái với bàn làm việc lúc nào cũng ngập tràn kẹo đủ màu sắc, từ kẹo mềm, sô côla, kẹo nuga đến cả những viên kẹo bảy màu trong suốt cổ điển. Ấn tượng đầu tiên của anh về cô chính là “ngọt ngào”. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ bắt đầu bằng một lời nhắc nhở về quy định cấm mang đồ ăn ngoài vào quán. Nhưng chính vẻ mặt ngây thơ pha chút tinh nghịch cùng lời giải thích “khi làm việc không ăn đồ ngọt đầu sẽ không linh quang” của cô đã khiến trái tim anh rung động. Một câu nói “Đặt trên ghế tựa đi, tôi cover cô” buột miệng thốt ra mà anh không hề suy nghĩ, sau này anh mới nhận ra đó chính là khoảnh khắc nhất kiến chung tình.
Cô gái ấy trở thành khách quen của quán, mỗi lần đến đều mang theo một chồng bản thiết kế dày cộp. Vân Phái thường tìm cớ đến dọn dẹp bàn cho cô, lén nhìn những bản thiết kế ấy và đoán rằng cô làm về thiết kế thời trang, cụ thể là thời trang trẻ em – những thiết kế rực rỡ sắc màu, tràn đầy hy vọng. Anh thầm nghĩ, cô ấy chắc hẳn rất yêu trẻ con. Anh lặng lẽ quan sát từng cử chỉ, biểu cảm của cô khi làm việc, cất giữ từng khoảnh khắc sinh động ấy vào sâu trong tim, ngày ngày mong chờ cô đến. Tình cảm đến một cách khó hiểu, khi ấy anh thậm chí còn chưa biết tên cô, nhưng tuổi trẻ khi rung động vốn dĩ chẳng cần lý do. Một lần, anh hỏi cô: “Vì sao cô thích tiệm này?”. Câu trả lời sẽ ra sao? Mời các bạn đón đọc “Vòng Tròn Đồng Tâm” của tác giả Lâu Vũ Tình.