Chân Lãng, bác sĩ trẻ tài năng, điển trai, dịu dàng và Giả Thược, cô y tá ngây thơ, đáng yêu, ẩn giấu tâm hồn ấm áp sau vẻ ngoài mạnh mẽ. Họ là thanh mai trúc mã nhưng chẳng hề thân thiết, trái ngược nhau từ tính cách đến ngoại hình. Thế nhưng, đằng sau những trò đùa tinh nghịch, Chân Lãng luôn âm thầm dành tình cảm cho Giả Thược. Về phía Giả Thược, tình cảm của cô cũng hướng về Chân Lãng, chỉ là cô chưa nhận ra mà thôi.
Tuy không sở hữu cốt truyện mới mẻ hay kịch tính, “Oan Gia Tương Phùng” của Tiêu Dao Hồng Trần vẫn mang đến sức hút riêng. Với lối xây dựng tình huống hóm hỉnh, ngắn gọn cùng cách miêu tả nhân vật đáng yêu, tác giả đã vẽ nên một câu chuyện tình oan gia vừa nhẹ nhàng vừa hài hước, đảm bảo không làm bạn thất vọng.
Dù thuộc thể loại hài hước giải trí, “Oan Gia Tương Phùng” vẫn duy trì được sự sinh động, tránh cảm giác nhàm chán. Ngôn ngữ trôi chảy, dàn nhân vật đa dạng, câu chuyện đáng yêu, tất cả tạo nên một lựa chọn hoàn hảo cho những ai tìm kiếm làn gió mới trong thể loại tiểu thuyết tình cảm mà vẫn giữ được tính giải trí. Hành trình tình bạn dần chuyển thành tình yêu của Giả Thược và Chân Lãng chắc chắn sẽ khiến bạn mong chờ từng khoảnh khắc. Đọc xong, cuốn sách hứa hẹn để lại trong lòng bạn những dư vị ngọt ngào, dễ thương.
Những mẩu đối thoại dí dỏm càng khơi gợi sự tò mò về mối quan hệ “oan gia” của hai nhân vật chính: “Theo Phật, nếu được nhìn thấy một lần ở kiếp trước, tôi sẽ đổi lấy cơ hội gặp em ở kiếp này. Nếu biết trước, tôi đã sẵn sàng mổ đôi mắt ra từ lần thứ 499 trước đó!” (Chân Lãng); “Nếu tôi biết phải đợi mười năm mới gặp anh, tôi thà nhảy xuống sông kết bạn với tôm cá!” (Giả Thược); “Mọi người thường nói hôn nhân là mộ của tình yêu, vậy nên, anh sẽ chớp mắt để em chôn cùng anh thôi.” (Chân Lãng); “Đương nhiên, với Chân Lãng, hoặc là nhẫn nhịn, hoặc là phải tàn nhẫn.” (Giả Thược). Cuộc đấu trí gay cấn giữa họ sẽ đi đến đâu?
Giữa sân vận động, tiếng hô “Một, hai, một, hai…” vang lên mạnh mẽ, các thành viên câu lạc bộ Taekwondo đang miệt mài luyện tập. Giả Thược, với vóc dáng cao ráo, thon thả, mái tóc ngắn tung bay trong gió, nổi bật giữa đám đông. Bất chợt, cô dừng lại, ánh mắt sắc bén dò xét xung quanh. Dù mọi người đang hối hả di chuyển, cô vẫn không tìm thấy người mình cần. Liệu linh cảm của cô có đúng? “Em ơi, hãy tiếp tục chạy đi!”, tiếng gọi của một nhóm chàng trai phía trước khiến Giả Thược nhíu mày, miễn cưỡng chạy theo nhưng vẫn không thôi nghi hoặc. Sau khi cô rời đi, từ gốc cây anh đào, một chàng trai bước ra, nụ cười nở trên môi. “Chân Lãng!”, có tiếng gọi, anh quay đầu lại. Trong chiếc áo sơ mi trắng, anh trông thật sạch sẽ, gọn gàng. Một cô gái với mái tóc đen xõa dài sau lưng, trong chiếc váy dài thướt tha, tiến lại gần, vẻ ngoài dịu dàng, mềm mại. Họ chào hỏi nhau lịch sự. “Tôi đến đây để thăm đồng hương”, cô gái nhẹ nhàng nói. “Tôi biết”, Chân Lãng gật đầu, cất bước. “Anh đã biết hả?”, cô gái nhìn anh, ánh mắt long lanh, vẻ mặt ngập ngừng. Câu chuyện sẽ tiếp diễn như thế nào? Hãy cùng khám phá trong “Oan Gia Tương Phùng” của Tiêu Dao Hồng Trần.