Cuốn sách “Liệu Pháp Nước Tiểu – Niệu Liệp Pháp” của tác giả John F.O Quinn khám phá một phương pháp chữa bệnh tự nhiên và gây tranh cãi: liệu pháp nước tiểu. Tác giả trích dẫn nhiều từ hai nguồn chính, “Manav Mootra: Liệu pháp nước tiểu tự động” của R.M Patesl và “The Water of Life: A Treatise on Urine Therapy” của L.W. Armstrong, bày tỏ lòng kính trọng đối với hai công trình tiên phong này trong một lĩnh vực còn nhiều hiểu lầm.
Liệu pháp nước tiểu, theo cuốn sách, là một phương pháp chữa bệnh hoàn toàn không dùng thuốc, tận dụng chính nước tiểu – một chất được cơ thể tạo ra, giàu muối khoáng, kích thích tố và nhiều thành phần quan trọng khác. Tác giả lập luận rằng nguyên nhân gốc rễ của bệnh tật nằm ở sự mất cân bằng các chất trong cơ thể, và nước tiểu, với các enzym thiết yếu, chính là chìa khóa để tự chữa lành. Quinn khẳng định cơ thể con người có khả năng tự sản xuất các dược chất kỳ diệu, huyết thanh và kháng thể hoàn chỉnh nhất, và nước tiểu chính là phương tiện mang lại sức sống, khí lực và khả năng giải độc.
Theo quan điểm của cuốn sách, liệu pháp này có thể chữa khỏi hầu hết mọi bệnh tật, trừ những trường hợp chấn thương hoặc tổn thương cấu trúc cơ thể. Nước tiểu, khi được uống vào, được cho là có khả năng thanh lọc, loại bỏ tắc nghẽn và tái tạo các cơ quan nội tạng, mạch máu đã bị bệnh tật tàn phá. Tác giả đưa ra những ví dụ về khả năng phục hồi của nước tiểu đối với các cơ quan quan trọng như phổi, lá lách, gan, não, tim, thậm chí cả vỏ não và màng bụng, và dẫn chứng những trường hợp được cho là đã chữa khỏi các bệnh nguy hiểm như lao ruột và viêm ruột già.
Để bảo vệ cho phương pháp này trước những nghi ngại về việc đưa chất thải trở lại cơ thể, tác giả sử dụng hình ảnh so sánh với việc ủ lá rụng làm phân bón trong tự nhiên, nhấn mạnh rằng thiên nhiên không hề lãng phí mà vận hành theo những quy luật mà con người chưa hoàn toàn hiểu rõ. Quinn cũng cho rằng việc uống nước tiểu là một bản năng sinh tồn của động vật, thể hiện qua việc chúng thường xuyên liếm cơ thể. Ông lập luận rằng con người, trong quá trình phát triển xã hội, đã đánh mất bản năng tự bảo vệ này.
Cuốn sách phê phán sự phụ thuộc vào y học hiện đại, cho rằng những tiến bộ kỹ thuật chỉ tập trung vào việc kiểm soát bệnh tật chứ không chữa khỏi tận gốc, và việc lạm dụng thuốc men, phẫu thuật, xạ trị đã gây ra nhiều tác dụng phụ nguy hiểm. Tác giả đặt câu hỏi về hiệu quả của việc chi tiêu hàng tỷ đô la cho nghiên cứu y học trong khi tỷ lệ mắc các bệnh như ung thư, tim mạch, tiểu đường vẫn tiếp tục gia tăng. Liệu pháp nước tiểu, theo Quinn, là một giải pháp thay thế hoàn hảo, một liều thuốc tự nhiên, an toàn và hiệu quả cho tất cả mọi người, miễn là họ vượt qua được những định kiến và rào cản tâm lý. Ông kết luận bằng một lời kêu gọi mạnh mẽ, khuyến khích người đọc hãy can đảm thử nghiệm phương pháp này để tự mình trải nghiệm sức mạnh chữa lành của nước tiểu.