“Táo Xanh – Hãy Để Anh Thương Em” là tuyển tập truyện ngắn của nhiều tác giả, xoay quanh chủ đề tình yêu đồng giới nam, một chủ đề từng là điều cấm kỵ nhưng giờ đây đã được đón nhận cởi mở hơn. Tuyển tập này như một bức tranh đa sắc màu về tình yêu, với đủ những gam màu tươi sáng lẫn u tối, phản ánh chân thực những khó khăn, thử thách, niềm vui và nỗi buồn mà các cặp đôi đồng tính phải đối mặt trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc.
Cuốn sách mở ra bằng câu hỏi đầy day dứt: “Việc một người đàn ông yêu một người đàn ông khác có thể là một thách thức lớn, phải không?”. Từ đó, mỗi câu chuyện trong “Táo Xanh” như một lời hồi đáp, một lát cắt cuộc sống, khắc họa những cung bậc cảm xúc đa dạng của tình yêu đồng giới. Có những mối tình chớm nở trong sự e ấp, thầm kín như ba người hàng xóm trong truyện ngắn của Shily (Crazy Angel), với một cái kết bất ngờ khiến người đọc phải lật lại trang đầu để khám phá ra “chiếc bẫy” tinh vi mà tác giả đã giăng ra. Cũng có những mối tình đượm buồn, day dứt với sự chia ly và những giọt nước mắt không thể rơi như trong “Hai chiếc cốc” của Krad và “Biển khóc” của Pun. Pun đã khéo léo sử dụng hình ảnh “đôi mắt” của chiếc cốc luôn hướng về người yêu để thể hiện nỗi nhớ nhung khôn nguôi, còn “Biển khóc” lại mang đến cảm giác u uất, ngột ngạt của những tâm sự không thể giãi bày.
Không chỉ dừng lại ở những câu chuyện tình yêu cá nhân, “Táo Xanh” còn phản ánh một cách chân thực bức tranh toàn cảnh về cuộc sống của cộng đồng LGBT, từ những chàng trai trẻ đầy hoài bão đến những người đàn ông trung niên vẫn miệt mài tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, và cả những người đã có gia đình nhưng vẫn mang trong mình những khát khao thầm kín. Truyện ngắn “Quán có ba người đàn ông” của Nguyễn Phúc là một ví dụ điển hình, cho thấy sự đa dạng trong suy nghĩ và cách ứng xử của những người đồng tính thuộc các thế hệ khác nhau.
Bên cạnh những câu chuyện buồn, “Táo Xanh” cũng mang đến những tia hy vọng, những gam màu tươi sáng về tình yêu. “Ấm” của Angel Not như một lời động viên dành cho những trái tim lạnh lùng, dám mở lòng đón nhận tình yêu dù kết quả có ra sao. “Mồ hoang cỏ dại” của Thiên Bình với lối kể chuyện độc đáo, không theo trình tự thời gian, lại mang đến một kết thúc có hậu đầy bất ngờ cho một câu chuyện tưởng chừng bi kịch.
Tác giả bài viết cũng chia sẻ những trải nghiệm cá nhân thú vị khi đọc sách, từ việc nhận ra sự liên kết giữa hai câu chuyện “Hai chiếc cốc” và “Biển khóc” qua bộ phim ngắn đã xem trước đó, đến việc phát hiện ra hình ảnh hai chàng trai trên bìa sách dường như xuất hiện trong hầu hết các câu chuyện với những vai trò khác nhau. Đặc biệt, tác giả dành sự yêu thích cho “Hãy để anh thương em” của nguoila77, câu chuyện lấy bối cảnh miền Tây sông nước với một tình yêu nảy nở giữa anh chàng nông dân chất phác và một “pê đê” hát rong. Tác giả cũng không quên nhắc đến những truyện ngắn đã để lại ấn tượng sâu đậm như “Hậu ơi!” của Shinn, “Hoàng tử bé của tôi” của Pun, “Exception” của Valen và “Cửa sổ hướng Tây” của Toupi.
Cuối cùng, câu chuyện dang dở “anh và nó” của Shinn ở trang 252 lại vô tình tạo nên một điểm nhấn đặc biệt cho cuốn sách. Dù biết rằng đó là lỗi in, nhưng tác giả vẫn cảm thấy “may mắn” vì đã có những giây phút ngọt ngào với trang sách và sở hữu một cuốn sách “ngoại lệ” như chính tình yêu mà nó khắc họa. “Táo Xanh – Hãy Để Anh Thương Em” không chỉ là một tuyển tập truyện ngắn, mà còn là một hành trình khám phá những góc khuất của tâm hồn, nơi tình yêu luôn hiện hữu với muôn hình vạn trạng, bất chấp mọi định kiến và rào cản.