Vạn kiếp bất phục hữu quỷ thủ, thái bình nhân gian tồn Phật tâm. Trừu ty bác duẫn giải thi ngữ, minh sát thu hào tẩy oan tình. Nhất song quỷ thủ, chỉ vi trầm oan đắc tuyết; Mãn hoài Phật tâm, duy nguyện thiên hạ thái bình. Chúng sinh đều đeo mặt nạ, chỉ trong một ý niệm, người liền biến thành thú. “Búp Bê” là tập thứ chín trong loạt truyện Bác sĩ pháp y Tần Minh, đồng thời cũng là tập thứ ba của bộ “Chúng sinh”, tiếp tục hành trình khám phá những góc khuất tăm tối của xã hội.
Tác giả Tần Minh, một bác sĩ pháp y đang công tác, chia sẻ những trăn trở trong quá trình sáng tác series này. Ông lo lắng về việc lặp lại nội dung, cạn kiệt ý tưởng sau tám tập truyện đã bao quát hầu hết kiến thức và thao tác thực tế trong lĩnh vực pháp y, cùng vô số những cái chết ly kỳ, những câu chuyện khó tin. Tuy nhiên, chính thực tế công việc, nguồn cảm hứng vô tận từ những câu chuyện đời thường, những số phận con người đã tiếp thêm niềm tin cho ông. Mỗi vụ án, mỗi con người đều mang trong mình một câu chuyện, một bài học về cuộc sống, về cái chết, về sinh mệnh, nhân sinh và nhân tính. Tác giả hy vọng độc giả không chỉ đơn thuần tìm thấy sự giải trí mà còn có thể chiêm nghiệm, suy ngẫm về những vấn đề sâu sắc được đề cập trong từng câu chuyện. Ông cũng bày tỏ niềm vui khi nhận thấy sự thay đổi trong cách nhìn nhận của xã hội về nghề pháp y, một sự kính trọng thay cho thái độ coi thường trước đây. Việc viết lách, đối với ông, còn mang ý nghĩa tuyên truyền, góp phần nâng cao nhận thức cộng đồng về lĩnh vực đặc biệt này.
Tác giả giải thích lý do xây dựng series “Bác sĩ pháp y Tần Minh” thành từng bộ truyện. Bộ “Muôn hình vạn trạng” (gồm 6 tập: Người giải mã tử thi, Lời tố cáo lặng thầm, Ngón tay thứ mười một, Kẻ dọn rác, Người sống sót và Kẻ nhìn trộm) tập trung miêu tả công việc điều tra phá án, phản ánh muôn mặt của xã hội qua lăng kính của nhân vật chính. Trong khi đó, bộ “Chúng sinh” vẫn giữ nguyên phong cách nhưng chuyển hướng sang khai thác những chủ đề xã hội sâu sắc hơn. “Vách núi tử thần” bàn về trách nhiệm xã hội, “Kẻ lãng quên” nói về tư tưởng nữ đức cổ hủ, và “Búp Bê” tập trung vào vấn nạn bạo hành gia đình đang ngày càng nhức nhối.
Tác giả trăn trở trước thực trạng bạo hành gia đình đang diễn ra phổ biến và sự thờ ơ của một bộ phận xã hội. Ông đặt ra hàng loạt câu hỏi về nguyên nhân, tâm lý của cả nạn nhân và kẻ bạo hành, những khó khăn trong quá trình giải quyết vụ việc, cũng như những vướng mắc về mặt pháp luật. Ông mong muốn thông qua những câu chuyện được tái hiện từ chính kinh nghiệm thực tế của mình, giúp độc giả hiểu hơn về vấn đề này, trang bị cho họ kiến thức để tự bảo vệ bản thân và giúp đỡ những người xung quanh. Cuốn sách không chỉ cung cấp những câu chuyện đau lòng mà còn đưa ra những gợi ý thiết thực về cách thu thập bằng chứng, tìm kiếm sự giúp đỡ, vượt qua khó khăn và hỗ trợ nạn nhân.
Thông điệp tác giả muốn gửi gắm là ngôi nhà, vốn là nơi an toàn nhất, lại có thể trở thành địa ngục khi bạo lực xuất hiện. Bạo hành gia đình, dù nặng hay nhẹ, đều để lại những tổn thương sâu sắc, cả về thể xác lẫn tinh thần. Tác giả kêu gọi sự chung tay của cộng đồng, giúp đỡ nạn nhân thoát khỏi vòng xoáy bạo lực bằng cách sử dụng công cụ pháp luật. Ông ví những người trong gia đình có bạo hành như những con búp bê, bề ngoài có thể đẹp đẽ, bình thường nhưng bên trong lại đầy rẫy những vết rạn nứt, những tổn thương vô hình. Chỉ khi thoát khỏi môi trường đó, họ mới có thể dần dần chữa lành vết thương.
Cuối cùng, tác giả khẳng định tất cả nhân vật, địa danh, tình tiết trong truyện đều là hư cấu. Những điểm chân thực nhất chính là tinh thần trách nhiệm, sự cẩn trọng, tỉ mỉ, khả năng suy luận sắc bén của các cán bộ kỹ thuật hình sự trong lực lượng công an, những người đang ngày đêm bảo vệ bình yên cho xã hội. Lời mở đầu được viết trong bối cảnh đại dịch Covid-19 đang diễn ra phức tạp trên toàn thế giới, gửi gắm mong ước về một thế giới bình yên và an toàn hơn.