Joseph E. Stiglitz, tác giả cuốn “Vận Hành Toàn Cầu Hóa”, từng giữ chức Phó Chủ tịch thứ nhất và chuyên viên kinh tế cao cấp tại Ngân hàng Thế giới (1997-2000), đồng thời là Chủ tịch Hội đồng Cố vấn Kinh tế dưới thời Tổng thống Bill Clinton (1993-1997). Trải nghiệm sâu sắc trong những năm tháng này, đặc biệt là giai đoạn khủng hoảng tài chính Đông Á (1997-1998) và quá trình chuyển đổi kinh tế đầy thách thức tại Liên Xô cũ, đã thúc đẩy ông viết nên cuốn sách này như một lời hồi đáp cho bức tranh toàn cầu đầy biến động. Ông nhận thấy sự bất ổn ngày càng gia tăng trong một thế giới cạnh tranh khốc liệt, nơi các quốc gia đang phát triển thường phải đối mặt với những khó khăn chồng chất.
Stiglitz tin rằng các quốc gia phát triển, thông qua các tổ chức quốc tế như IMF, WTO và Ngân hàng Thế giới, không chỉ chưa thực sự hỗ trợ hiệu quả các nước đang phát triển mà đôi khi còn làm trầm trọng thêm tình hình. Ông chỉ ra những sai lầm trong chương trình của IMF đã khiến khủng hoảng Đông Á trở nên tồi tệ hơn, cũng như việc áp dụng “liệu pháp sốc” tại Liên Xô cũ và các nước liên minh đã góp phần vào sự thất bại của quá trình chuyển đổi kinh tế.
Cuốn “Vận Hành Toàn Cầu Hóa” được viết với mong muốn khơi mào một cuộc tranh luận toàn diện về toàn cầu hóa, dựa trên kinh nghiệm thực tế của tác giả tại Nhà Trắng và Ngân hàng Thế giới. Mục tiêu cốt lõi là giúp các quốc gia đang phát triển xây dựng chiến lược phát triển và giảm nghèo hiệu quả. Với hơn 40 năm nghiên cứu về kinh tế thị trường, Stiglitz không chỉ đặt ra những nghi vấn về tính hiệu quả tuyệt đối của mô hình này mà còn thách thức những niềm tin cố hữu về toàn cầu hóa, chẳng hạn như quan niệm mậu dịch tự do sẽ tự động dẫn đến thịnh vượng.
Công trình này tiếp nối những nghiên cứu trước đó của ông về những thất bại của hệ thống tài chính toàn cầu và lý giải tại sao toàn cầu hóa chưa mang lại lợi ích như kỳ vọng. Đồng thời, tác giả cũng đưa ra những đề xuất cải cách hệ thống tài chính thế giới và các định chế quốc tế.
Sau khi rời Washington, Stiglitz vẫn tiếp tục nghiên cứu và tham gia vào các cuộc tranh luận về toàn cầu hóa. Việc được trao giải Nobel Kinh tế năm 2001 đã ghi nhận những đóng góp lý thuyết quan trọng của ông trong lĩnh vực kinh tế học. Kể từ đó, ông đã đi đến nhiều quốc gia đang phát triển, tiếp tục đối thoại với các nhà nghiên cứu, doanh nhân, lãnh đạo chính trị, và tham gia các diễn đàn về phát triển và toàn cầu hóa trên toàn thế giới. Mặc dù được Tổng thống Clinton mời ở lại giữ chức Chủ tịch Hội đồng Cố vấn Kinh tế, Stiglitz đã từ chối để tập trung vào sứ mệnh quan trọng hơn: tìm kiếm giải pháp cho tình trạng nghèo đói đang hoành hành ở các nước đang phát triển. Ông tin rằng sự bất bình đẳng giữa một thế giới giàu có và hàng triệu người sống trong cảnh khốn cùng là một nghịch lý cần được giải quyết, và ông đã chọn Ngân hàng Thế giới làm nơi để thấu hiểu sâu sắc hơn vấn đề này và bảo vệ quyền lợi của các quốc gia đang phát triển.