“Đứa Trẻ Cát” của Tahar Ben Jelloun, một trong những nhà văn hàng đầu thế giới, là một tác phẩm văn học đầy ám ảnh, khám phá những góc khuất của xã hội Ả Rập thông qua câu chuyện đầy bi kịch về Ahmed. Sinh ra là con gái trong một gia đình khao khát con trai nối dõi, Ahmed bị cha mình nuôi dạy như một cậu bé, một quyết định liều lĩnh thách thức số phận và kéo theo những hệ lụy khôn lường cho cả gia đình. Giữa những bức tường ngột ngạt của một xã hội trọng nam khinh nữ, Ahmed lớn lên trong vỏ bọc giả tạo, mang theo một bí mật khủng khiếp đè nặng lên tâm hồn non nớt.
Cuộc sống của Ahmed là một chuỗi ngày giằng xé giữa bản ngã thật và vỏ bọc bên ngoài. Khi sự thật về giới tính dần được hé lộ, Ahmed phải đối mặt với những xung đột nội tâm dữ dội, những bí mật gia đình bị phơi bày, và sức ép nặng nề từ tôn giáo và cộng đồng. Tahar Ben Jelloun đã khéo léo khắc họa chân dung nhân vật Ahmed với đầy đủ những tổn thương, hoang mang và khao khát được sống thật với chính mình.
Tahar Ben Jelloun, tác giả của hơn 40 tác phẩm được dịch ra nhiều thứ tiếng, không chỉ nổi tiếng với “Đứa Trẻ Cát” mà còn được biết đến qua tiểu thuyết “Đêm Thiêng”, tác phẩm đã mang về cho ông giải thưởng Goncourt danh giá năm 1987. Ông cũng là một giáo sư triết học, và sự nghiệp văn chương của ông được đánh dấu bởi sự kiên định, thành công, từ những ngày học tập ở Ma-rốc đến sự nghiệp viết lách và giảng dạy tại Pháp. “Cô đơn”, “Đứa Trẻ Cát” và “Về đạo Hồi” là những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách viết giàu chất thơ và đầy tính nhân văn của ông, thu hút đông đảo độc giả trên toàn thế giới.
Ngòi bút tinh tế của Ben Jelloun lột tả từng chi tiết nhỏ nhất, từ nếp nhăn trên khuôn mặt đến cử động của đôi tay, để khắc họa nội tâm nhân vật một cách sâu sắc và sống động. Độc giả như được đồng hành cùng Ahmed, cảm nhận được từng cung bậc cảm xúc, từng khó khăn mà anh phải trải qua, và cả niềm tin, sự đồng cảm le lói giữa những bất hạnh.
Sau những biến cố cuộc đời, Ahmed tìm đến sự ẩn dật trong một căn phòng trên cao, bao bọc bởi màn sương mờ ảo, tách biệt khỏi những ánh mắt dò xét và lời bàn tán của hàng xóm. Nơi đây, anh tìm kiếm sự bình yên, sắp xếp lại quá khứ, đối diện với những ký ức đau buồn và tìm cách hàn gắn những vết thương lòng. Anh chìm đắm trong thế giới riêng tư của mình, nơi chỉ có cuốn nhật ký là người bạn tâm tình duy nhất, ghi lại những bí mật thầm kín và những suy tư chưa từng được chia sẻ. Sự cô lập này dường như không gây khó khăn cho gia đình, bởi họ đã quen với sự im lặng, những cơn giận dữ bất chợt của Ahmed. Giữa anh và gia đình dường như tồn tại một khoảng cách vô hình, một sự khác biệt không thể khỏa lấp. Trong thế giới riêng của mình, Ahmed tin rằng anh tìm thấy một sự ưu việt, một giá trị vượt trội hơn so với thế giới của mẹ và các chị em.