“Hai làng Tà Pình và Động Hía” của tác giả Bắc Thôn đưa người đọc vào một hành trình ngược thời gian, trở về thời điểm đầy biến động năm 1948, khi quân Pháp chiếm đóng dưới chân núi, gây ảnh hưởng đến cuộc sống của cả hai làng Mán (Tà Pình) và Mèo (Động Hía). Giữa bối cảnh chiến tranh và sự chia rẽ từ lâu đời, câu chuyện bắt đầu từ một cậu bé Mán tên là Vừ A Sình với niềm đam mê bắt chim.
Sự tò mò trẻ thơ đã thôi thúc Sình vượt qua ranh giới làng, bất chấp lời cảnh báo của mẹ về mối thù hằn giữa hai làng. Hành động tưởng chừng ngây thơ này lại vô tình chạm đến những vết thương lịch sử, khơi dậy nỗi sợ hãi và nghi kỵ sâu sắc. Hình ảnh cậu bé Sình lén lút đuổi theo con chim mồi vô tình lạc sang đất của làng Mèo, đối lập với những nỗ lực hòa giải của cán bộ Cụ Hồ, tạo nên một bức tranh đầy nghịch lý.
Tác phẩm không chỉ khắc họa cuộc sống sinh hoạt, phong tục tập quán của đồng bào dân tộc thiểu số miền núi, mà còn phản ánh tinh thần đoàn kết dân tộc trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Lời dạy của Cụ Hồ “Kinh, Thổ, Thái, Mán, Mèo, Mường, đều là anh em một nhà” vang vọng giữa núi rừng, gieo mầm hy vọng về một tương lai hòa bình, thống nhất. Tuy nhiên, những hủ tục, định kiến và sự kích động của những kẻ cầm đầu như thống lý dòng dõi Hoàng lại tạo nên rào cản lớn cho sự hòa hợp.
Câu chuyện về cậu bé Sình và con chim mồi như một ẩn dụ cho những nỗ lực hòa giải mong manh giữa hai làng Tà Pình và Động Hía. Liệu sự ngây thơ của tuổi trẻ có thể vượt qua được những bức tường ngăn cách đã tồn tại từ lâu đời? Liệu người Mán và người Mèo có thể gạt bỏ thù hận, chung tay xây dựng cuộc sống mới? “Hai làng Tà Pình và Động Hía” hứa hẹn một câu chuyện cảm động, lôi cuốn, đưa người đọc vào hành trình khám phá vẻ đẹp văn hóa và những mâu thuẫn sâu sắc trong đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số. Đó là một câu chuyện về sự chia rẽ và hòa giải, về những nỗ lực vượt qua định kiến và khát vọng về một tương lai tươi sáng hơn.