Sau khi xuất viện, Erin cảm thấy bất an dù bề ngoài mọi việc dường như tốt đẹp. Danh tiếng của Burke đã được khôi phục, con ngựa cưng của anh ta giành chiến thắng vang dội, và sức khỏe của Erin cũng ổn định. Vậy tại sao cô vẫn cảm thấy có điều gì đó không đúng?
Burke, một người đàn ông kiêu hãnh, cứng đầu và có phần vô tâm, dường như đang cố tình giữ khoảng cách với Erin. Anh ta thường xuyên vắng nhà, đi ngủ muộn và dậy sớm, tránh mọi cơ hội tiếp xúc thân mật với cô. Erin tự an ủi rằng anh đang bận rộn chuẩn bị cho cuộc đua Preakness, chặng đua quan trọng thứ hai trong giải “Vương miện ba giải”, nhưng sâu thẳm trong lòng, cô vẫn không khỏi lo lắng.
Thời gian rảnh rỗi quá nhiều khiến Erin chìm trong những suy nghĩ miên man. Cô nhớ lại lời ai đó nói trong đám cưới: “Đàn ông dễ say đắm cũng dễ chán”. Liệu Burke đã chán cô rồi chăng? Phải chăng anh ta quay mặt đi khi cô nhắc đến chuyện đứa bé? Erin không chắc chắn. Burke không hề bỏ bê đứa con của mình, nhưng còn cô thì sao? Liệu anh ta có còn yêu thương cô khi cô trở nên nặng nề, mập mạp trong thai kỳ?
Mang trong mình niềm hạnh phúc được làm mẹ, Erin mong chờ những thay đổi của cơ thể, hy vọng đứa con trong bụng sẽ lớn lên khỏe mạnh. Nhưng đồng thời, cô cũng lo sợ những thay đổi này sẽ càng đẩy Burke ra xa hơn. Nếu tình cảm của họ không được hàn gắn, tương lai của họ sẽ đi về đâu?
Quyết định chủ động hâm nóng tình cảm vợ chồng, Erin tỉ mỉ chuẩn bị một buổi tối lãng mạn. Cô chọn chai rượu vang yêu thích, thắp sáng khắp phòng bằng những ngọn nến thơm, khoác lên mình chiếc váy dài cùng khăn voan trắng tinh khôi mà cô đã mặc trong đêm tân hôn. Cô muốn tái hiện lại khoảnh khắc ngọt ngào khi anh nói yêu cô, khen cô xinh đẹp. Bản nhạc Chopin du dương, bản nhạc mà họ đã cùng thưởng thức trong đêm tân hôn, được Erin cẩn thận lựa chọn, hy vọng nó sẽ gợi lại những kỷ niệm đẹp trong anh. Cô mong chờ một đêm tân hôn thứ hai, và sau khi hạnh phúc lứa đôi được trọn vẹn, cô sẽ kể cho anh nghe về đứa con đang lớn dần trong bụng mình, rồi họ sẽ cùng nhau bàn bạc về tương lai.
Tuy nhiên, khi Burke bước vào phòng, mọi hy vọng của Erin dường như sụp đổ. Anh ta chỉ cởi áo, rồi lặng lẽ lên giường nằm cạnh cô, không một cái ôm, không một lời âu yếm. Anh ta nằm đó, như thể chỉ muốn chìm vào giấc ngủ và giả vờ không cần gì ở cô.
Sự thật là Burke đang dằn vặt trong mâu thuẫn nội tâm. Anh cảm thấy khó chịu cả khi ở gần Erin lẫn khi xa cách cô. Anh không thể chấp nhận sự cam chịu, nhẫn nhịn của cô, để mặc cô tự quyết định mọi thứ. Anh cảm nhận được những bí mật ẩn giấu trong ánh mắt cô, đôi khi anh chỉ muốn nắm lấy vai cô mà lay mạnh cho đến khi cô nói ra hết. Nhưng anh e ngại, sợ cô lại khóc như lần trước, khiến anh không dám chạm vào cô nữa.
Kể từ khi họ trở về nhà, Erin trở thành một người vợ hoàn hảo, không đòi hỏi, không cãi vã, không gây sự. Và chính sự hoàn hảo, cam chịu ấy lại càng khiến Burke thấy day dứt, khát khao cô hơn.
Khi bước vào căn phòng ngập tràn ánh nến và hương thơm quyến rũ, Burke cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ dâng lên trong lòng. Erin đến bên anh, đưa tay ra và nói: “Anh vẫn chưa lên. Anh làm việc quá sức rồi!”. “Có rất nhiều việc phải làm, em à.”, Burke đáp, tránh né bàn tay đang chờ đợi của Erin. Cô khẽ co lại những ngón tay nhưng vẫn tiến đến gần anh: “Phải sống thật với bản thân, mới nghĩ đến ngựa và đua đấy!”. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô: “Anh cũng nghĩ có lẽ em đã ngủ rồi!”. Erin đưa tay lên má anh, dịu dàng hôn anh: “Em đợi anh. Em nhớ anh. Nhớ anh vì cô đơn, Burke, lên lầu đi.” “Anh vẫn chưa hoàn thành công việc ở dưới nhà.”, Burke vẫn tìm cách thoái thác. “Để đó đi!”, Erin cười, bắt đầu cởi khuy áo sơ mi của anh. Cô chắc chắn anh sẽ đáp lại, anh cũng muốn điều này. “Đã lâu rồi, chúng ta chưa có buổi tối nào cùng nhau đúng không!”, cô nói.
Nhưng Burke chỉ cảm thấy một bức tường vô hình ngăn cách anh với Erin. “Xin lỗi, anh lên chỉ để kiểm tra xem em đã khỏe chưa thôi. Em nên đi nghỉ ngơi.”, anh lạnh lùng từ chối. Lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim Erin. Cô lùi lại khi anh cũng lùi bước. Giọng cô nghẹn ngào: “Anh đã không còn muốn em nữa phải không?”
Liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo? Mời bạn đón đọc Cánh Hồng Ailen của Nora Roberts.