“Án Mạng Bạch Tuyết” của Minato Kanae, xuất bản lần đầu tại Nhật Bản năm 2012, mở ra bằng một vụ án mạng bí ẩn chấn động dư luận. Thi thể cháy đen của Miki Noriko, một nữ nhân viên xinh đẹp tại công ty mỹ phẩm danh tiếng Hinode, được phát hiện trong công viên Shiguretani với hàng chục nhát dao oan nghiệt trên ngực. Vụ án nhanh chóng được đặt biệt danh là “Án Mạng Bạch Tuyết”, thu hút sự chú ý của dư luận và giới truyền thông.
Phóng viên tự do Akahoshi Yuuji, cộng tác với một tuần san ít tiếng tăm, nhìn thấy cơ hội lớn từ vụ án này. Anh ta bắt đầu cuộc điều tra không chính thức, tiếp cận những người liên quan, thu thập thông tin và đăng tải lên mạng xã hội cũng như tuần san của mình. Với tài “xào nấu” thông tin và sự thiếu vắng đạo đức nghề nghiệp, Akahoshi dần biến “Án Mạng Bạch Tuyết” từ một vụ án mạng thành một câu chuyện giật gân, hướng mũi dùi dư luận vào Shirono Miki, đồng nghiệp của Noriko, một người phụ nữ hướng nội, kém sắc hơn nạn nhân. Anh ta khéo léo dẫn dắt dư luận tin rằng Shirono là hung thủ, mặc dù không có bất kỳ bằng chứng xác thực nào.
Minato Kanae sử dụng lối kể chuyện đa góc nhìn, lồng ghép nhiều lời kể khác nhau, tạo nên cấu trúc độc đáo, giống một tập hồ sơ hơn là một tiểu thuyết trinh thám truyền thống. Mỗi nhân vật được phỏng vấn đều có cơ hội bày tỏ quan điểm, suy nghĩ về nạn nhân và nghi phạm, vô tình hé lộ những thông tin vụn vặt mà Akahoshi khéo léo khai thác để bóp méo sự thật, phục vụ cho mục đích câu view. Dần dần, cuộc điều tra của Akahoshi trở thành một mớ hỗn độn thông tin, nơi sự thật bị che lấp bởi những tin đồn thất thiệt và ác ý.
Tác giả khéo léo khắc họa chân dung Akahoshi, một kẻ hèn nhát, giấu mình sau những đại từ nhân xưng mơ hồ và tài khoản mạng xã hội mập mờ. Hình ảnh này phản ánh một bộ phận truyền thông bẩn, chỉ quan tâm đến lợi nhuận mà quên mất trách nhiệm với sự thật và nạn nhân. Phần cuối cuốn sách, bức thư của Shirono, người bị dư luận kết tội oan uổng, bộc lộ những cảm xúc dồn nén, đau đớn khi trở thành nạn nhân của truyền thông và tâm lý đám đông. Câu chuyện của cô là một hồi chuông cảnh tỉnh về sức mạnh hủy diệt của tin đồn và sự phán xét vô căn cứ trong thời đại bùng nổ thông tin.
Mặc dù yếu tố trinh thám không phải là điểm mạnh nhất của “Án Mạng Bạch Tuyết”, nhưng tác phẩm đã thành công trong việc phơi bày mặt trái của truyền thông và tác động tàn khốc của nó đến cuộc sống con người. Câu chuyện cũng đặt ra vấn đề về sự dễ bị tổn thương của phụ nữ trước những tin đồn thất thiệt và sự khó khăn trong việc đòi lại công bằng khi đối mặt với một hệ thống truyền thông đầy quyền lực. “Án Mạng Bạch Tuyết” không chỉ là một câu chuyện trinh thám, mà còn là một bức tranh xã hội u ám, nơi sự thật bị bóp méo và công lý bị chà đạp. Tác phẩm để lại nhiều suy ngẫm về trách nhiệm của truyền thông và mỗi cá nhân trong việc lan truyền thông tin.