“Đường Về” của Mặc Bảo Phi Bảo là câu chuyện tình yêu đầy day dứt và lãng mạn, bắt đầu từ cuộc hội ngộ tình cờ sau gần một thập kỷ xa cách. Quy Hiểu, trong lòng nhen nhóm hy vọng mong manh được gặp lại người yêu đầu, Lộ Viêm Thần, đã tìm đến buổi họp lớp cấp hai. Sự hồi hộp và lo lắng dâng trào trong cô khi nghe nhắc đến tên anh, như thể thời gian quay ngược trở lại thời thanh xuân ngây ngô. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi tại trạm xăng, giữa khung cảnh bình dị, lại khơi dậy những ký ức tình yêu sâu đậm. Câu nói “Nhớ, dù có trở thành tro tôi vẫn sẽ nhớ em” của Lộ Viêm Thần, tuy mạnh mẽ và đầy ám ảnh, lại ẩn chứa khoảng cách vô hình giữa hai người. Sự xuất hiện của bạn bè, những câu chuyện xã giao, và cả sự ra đi vội vã của anh, khiến Quy Hiểu chìm trong nỗi thất vọng và tiếc nuối, lo sợ rằng đây có thể là lần cuối cùng họ gặp nhau.
Mối liên hệ mong manh được nối lại nhờ Hoàng Đình, em họ của Lộ Viêm Thần. Cuộc điện thoại đêm khuya, với những lời trách móc xen lẫn xót xa của Hoàng Đình, hé lộ phần nào những tổn thương và hiểu lầm trong quá khứ. Dù nhận được số điện thoại của anh, Quy Hiểu vẫn do dự, lưu tên anh cuối danh bạ, như một cách che giấu tình cảm khó nói. Hai năm trôi qua, giữa bão tuyết trắng xóa, định mệnh lại một lần nữa đưa họ đến với nhau tại một trạm xăng hoang vắng. Quy Hiểu, trong chuyến công tác đến Nội Mông, bất ngờ gặp lại Lộ Viêm Thần. Lần này, anh xuất hiện trong bộ quân phục, lạnh lùng và xa cách. Câu nói “Lên xe” ngắn gọn, không chỉ là lời đề nghị giúp đỡ giữa cơn bão tuyết, mà còn là tín hiệu cho một hành trình mới trong mối quan hệ của họ. Sự quan tâm nhỏ nhặt của anh, như việc đóng cửa sổ xe để chắn gió lạnh cho cô và những người bạn đồng hành, hé lộ những tia ấm áp ẩn giấu sau vẻ ngoài cứng rắn. Giữa khung cảnh tuyết rơi dày đặc, “Đường Về” hứa hẹn mở ra những diễn biến tiếp theo đầy bất ngờ và xúc động về chuyện tình còn dang dở của Quy Hiểu và Lộ Viêm Thần.