Mao Sơn thuật, một loại đạo thuật thần bí luôn bị bao phủ bởi lớp màn huyền bí, với những lá bùa kỳ diệu có khả năng điều khiển quỷ thần. Lưu Tam Thủy, một chàng trai trẻ tuổi lớn lên tại một ngôi làng hẻo lánh, từ nhỏ đã được sư phụ truyền thụ Mao Sơn thuật. Sau khi có chút thành tựu, anh bị sư phụ “tống cổ” xuống thành thị với cái cớ mỹ miều là rèn luyện kinh nghiệm chốn hồng trần. Kể từ đó, Lưu Tam Thủy bắt đầu cuộc sống trừ tà diệt quỷ tại đô thị, đối mặt với vô số hiện tượng kỳ quái liên tiếp xảy ra. Hành trình của anh sẽ dẫn dắt người đọc bước vào một thế giới bắt ma trừ quỷ đầy ly kỳ và kinh hãi, chứng kiến Tam Thủy vận dụng Mao Sơn thuật để hóa giải từng vụ án bí ẩn.
Từ xưa đến nay, chữ “quỷ” luôn khiến người ta khiếp sợ. Vô số câu chuyện, truyền thuyết về loài quỷ đã được lưu truyền. Nơi nào có quỷ, nơi đó ắt có người trừ quỷ. Mao Sơn là một trong những môn phái trừ tà nổi tiếng, với kỹ thuật vẽ bùa trừ quỷ đã được truyền thừa hàng ngàn năm. Tuy nhiên, trong thời đại công nghệ thông tin hiện nay, nhiều hiện tượng siêu nhiên đã được khoa học giải thích, khiến quỷ bị coi là một sinh vật không tồn tại. Kỹ thuật bắt quỷ cũng dần bị lãng quên, phần lớn bị coi là trò lừa bịp. Đặc biệt, sau phong trào “đả phá bốn thứ cũ” vào những năm 60, những di sản này gần như biến mất hoàn toàn.
Tại Lý gia thôn, một ngôi làng hẻo lánh nằm sâu trong núi, có một người được người dân gọi là Lưu đại sư, nổi tiếng với khả năng trừ tà. Ông sống trong một túp lều tranh trên núi phía sau làng, người trong thôn chỉ biết ông họ Lưu và có tài phép cao cường. Lưu đại sư có một đệ tử tên là Lưu Tam Thủy, năm nay mười chín tuổi, từ nhỏ đã là một cậu bé tinh nghịch.
Một buổi sáng sớm tinh mơ, khi trời còn chưa sáng, tiếng gọi lanh lảnh của Tam Thủy vang lên, đánh thức người sư phụ đang say giấc nồng. Vị sư phụ mặc bộ trường bào xám bạc màu, tóc tai rối bù, trông già nua và khắc khổ. Ông lẩm bẩm vài tiếng rồi trở mình ngủ tiếp. Tam Thủy bực bội lầm bầm, trách sư phụ bắt mình dậy luyện công từ ba giờ sáng mỗi ngày. Tam Thủy có ngoại hình bình thường, nhưng đôi mắt lại sáng ngời, lông mày rậm, làn da rám nắng. Anh mặc bộ quần áo vải thô tự dệt kiểu cũ, mái tóc dài trông khá lạ lẫm. Cả hai thầy trò đều giống như bước ra từ thời xa xưa.
Tam Thủy không biết cha mẹ mình là ai. Ký ức của anh bắt đầu từ những ngày tháng khổ luyện cùng sư phụ. Năm bốn tuổi, anh bị sư phụ bỏ lại một mình trong nghĩa địa với lý do luyện can đảm. Mặc dù sợ hãi, anh vẫn phải chịu đựng những đêm dài lạnh lẽo giữa những ngôi mộ hoang lạnh. Dần dần, Tam Thủy quen với nỗi sợ hãi và có thể ngủ ngon lành giữa nghĩa địa, bất chấp những hiện tượng kỳ lạ thỉnh thoảng xảy ra.
Tuy nhiên, những ngày tháng yên bình đó chẳng kéo dài được bao lâu. Sư phụ bắt đầu huấn luyện anh với cường độ cao hơn. Mỗi ngày, Tam Thủy phải dậy từ ba giờ sáng để luyện công, rèn luyện thể lực, học vẽ bùa chú và luyện thần chú. Đó chính là những bài học căn bản của Mao Sơn thuật. Tam Thủy bộc lộ năng khiếu đặc biệt với môn đạo thuật này. Mới mười chín tuổi, anh đã đạt đến cảnh giới Hạ Mao, có thể thông linh và giao tiếp với một số loại quỷ thông thường. Tuy nhiên, với bản tính lười biếng, Tam Thủy vẫn cho rằng mình đã nỗ lực rất nhiều.
Bỗng nhiên, Tam Thủy nảy ra một ý, anh gọi lớn báo sư phụ rằng Vương quả phụ đang tìm. Lưu lão đầu giật mình tỉnh giấc, vội vàng chạy ra cửa. Nhưng ngay lập tức, ông nhận ra mình bị lừa và quay lại trừng mắt nhìn Tam Thủy. Ông phạt Tam Thủy vẽ năm mươi lá bùa Trấn Thi trước khi trời sáng, nếu không ngày mai sẽ tăng lên gấp đôi. Tam Thủy van xin sư phụ tha thứ, nhưng ông lão vẫn không lay chuyển, thậm chí còn tăng hình phạt lên một trăm lá bùa. Tam Thủy tức giận dọa sẽ bắt hồn sư phụ xuống địa ngục vẽ bùa khi ông chết. Lưu lão đầu cười khẩy, cho rằng với đạo hạnh hiện tại, Tam Thủy còn lâu mới làm được điều đó.
Tam Thủy lấy đồ nghề vẽ bùa ra, bao gồm một cây bút lông đặc biệt được gọi là “Xá bút”, một đĩa mực đỏ và những lá bùa màu vàng. Đối với anh, việc vẽ năm mươi lá bùa Trấn Thi trước khi trời sáng là một thử thách không nhỏ. Vừa vẽ được bảy lá bùa, mồ hôi đã túa ra trên trán Tam Thủy. Đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện. Đó là một phụ nữ trung niên, vẻ mặt hốt hoảng, chạy đến tìm Lưu đại sư. Bà kể rằng có ba người lạ mặt đến làng, trong đó có một người trông rất đáng sợ, sắc mặt trắng bệch, liên tục nghiến răng. Bà nghi ngờ họ là cương thi và cầu xin Lưu đại sư giúp đỡ. Lưu lão đầu lập tức dẫn Tam Thủy theo bà ta đến xem xét tình hình. Cuộc phiêu lưu trừ tà của hai thầy trò chính thức bắt đầu.