Trên một hòn đảo nhỏ yên bình, tách biệt với thế giới bên ngoài, gia đình Horder sống một cuộc đời kỳ lạ. Người cha, với sở thích kỳ quặc là tích trữ đồ phế thải, khiến những người dân địa phương e dè. Người mẹ ốm yếu, gần như không bao giờ rời khỏi nhà, càng làm dấy lên những lời đồn đại. Ngôi nhà của họ được bao quanh bởi hàng rào, bẫy và biển cảnh báo, ngăn cản bất kỳ ai tò mò muốn tiếp cận. Chỉ có nhân viên đưa thư mới dám lại gần, nhưng cũng chỉ để lại thư từ ở lối vào.
Liv, cô con gái nhỏ của họ, được cho là đã chết đuối năm sáu tuổi. Ít nhất đó là câu chuyện mà người dân trên đảo đều tin. Sự thật, tuy nhiên, lại đen tối và đáng lo ngại hơn nhiều. Người cha, bị ám ảnh bởi ý nghĩ bảo vệ con gái khỏi những nguy hiểm của thế giới, đã dàn dựng cái chết của Liv và giam cầm cả gia đình trong ngôi nhà ngập tràn rác thải của họ. Liv buộc phải sống ẩn dật, trốn trong những chiếc container, tránh né mọi ánh mắt. Người mẹ, bất lực trước sự kiểm soát của chồng, dần chìm vào tuyệt vọng và béo phì.
Câu chuyện được kể theo hai dòng thời gian đan xen. Hiện tại, Liv lớn lên trong sự cô lập, thế giới của cô bé chỉ gói gọn trong bốn bức tường và đống đồ phế thải. Khu rừng và bờ biển trở thành trường học duy nhất của Liv, nơi cô bé khám phá thiên nhiên và tìm kiếm nhựa cây theo yêu cầu của cha. Song song đó, quá khứ của người cha dần được hé lộ, giải thích nguồn gốc của những hành vi lệch lạc và sự ám ảnh bảo vệ con gái đến mức cực đoan.
Ranh giới giữa tình yêu và sự kiểm soát ngày càng mờ nhạt khi người cha dùng mọi cách để giữ Liv bên mình, kể cả trộm cắp và những hành vi tội ác khác. Nhựa cây mà ông ta bắt Liv tìm kiếm hóa ra lại là nguyên liệu cho một kế hoạch kinh hoàng. Người đọc chứng kiến sự hủy hoại mà người cha gây ra cho gia đình mình, những tổn thương tinh thần mà Liv và người mẹ phải gánh chịu.
“Nhựa Cây” không đơn thuần là một câu chuyện trinh thám hay giật gân. Nó giống như một câu chuyện cổ tích đen tối, khắc họa một tình yêu cha con méo mó, biến chất thành sự ám ảnh và kiểm soát. Giọng văn u ám, chất chứa nỗi buồn len lỏi vào tâm trí người đọc. Nhịp điệu truyện chậm rãi nhưng không hề lê thê, dẫn dắt người đọc qua những tình tiết ngày càng dồn dập, căng thẳng cho đến tận cùng. Đó là một câu chuyện ám ảnh, khiến người ta phải suy ngẫm về bản chất của tình yêu thương và những hậu quả khôn lường của sự bảo bọc cực đoan.