Yasuko Harada, “Françoise Sagan của xứ Phù Tang”, mang đến cho độc giả “Yêu Trong Mùa Thu”, một tiểu thuyết lãng mạn sâu lắng, khám phá những rung động đầu đời, cảm xúc dịu dàng và cả nỗi cô đơn của tuổi trẻ trên hành trình trưởng thành và tìm kiếm ý nghĩa của tình yêu. Tác phẩm xoay quanh một cô gái nhạy cảm, mang nhiều tổn thương trong lòng, luôn khao khát được che chở, thấu hiểu nhưng đồng thời cũng mong muốn tự do và tự chủ.
Dưới sắc thu lãng đãng, những kỷ niệm về mối tình đầu ùa về, những lần gặp gỡ, chia xa, những hiểu lầm, ghen tuông và cả những khoảnh khắc không thể nói thành lời… tất cả được tái hiện qua giọng văn tinh tế, nhẹ nhàng và giàu chất thơ của Harada. Mối quan hệ giữa cô và chàng trai – một người bạn thân thiết, một chỗ dựa tinh thần, nhưng cũng là người khiến cô day dứt, nhớ nhung và không ít lần tổn thương – được khắc họa chân thực qua những chi tiết đời thường: những buổi học chung, lần đổi chỗ ngồi, ánh mắt dịu dàng, nụ cười trong trẻo, và cả những ghen tị vu vơ khi người ấy quan tâm đến người con gái khác.
“Yêu Trong Mùa Thu” không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu, mà còn là hành trình tự chữa lành, học cách chấp nhận bản thân, đối diện với cảm xúc thật sự và trưởng thành sau những lần “mất mát” trong tâm hồn. Tác phẩm chạm đến trái tim người đọc, đặc biệt là những độc giả nữ trẻ tuổi, bằng giọng văn tinh tế, giàu cảm xúc. Hình ảnh nhân vật nữ nhạy cảm, hiện đại, dám yêu, dám đau và dám buông bỏ để trưởng thành, tạo nên sự đồng cảm sâu sắc.
Không khí mùa thu lãng mạn với những gam màu trầm ấm, lá vàng rơi, gió nhẹ thoảng qua, nắng dịu dàng… trở thành phông nền lý tưởng cho những rung động đầu đời, tạo nên một bầu không khí vừa hoài niệm, vừa tươi mới cho câu chuyện. “Yêu Trong Mùa Thu” không tô vẽ một tình yêu màu hồng, mà khắc họa cả những nỗi buồn, sự hụt hẫng, những lần không thể đến được với nhau, để rồi mỗi nhân vật đều học được cách yêu thương, trân trọng bản thân và trưởng thành hơn sau mỗi mùa yêu đã qua.
Yasuko Harada (1928–2009), sinh ra tại Tokyo và lớn lên ở Hokkaido, là một tiểu thuyết gia nổi tiếng Nhật Bản. Tuổi thơ của bà gắn liền với những ngày tháng nằm liệt giường vì bệnh tật, tìm solace trong những câu chuyện cổ tích, và chính điều này đã khơi dậy niềm đam mê viết văn trong bà. Các tác phẩm của Harada thường được đăng dài kỳ trên tạp chí, trong đó nổi bật nhất là tiểu thuyết “Banka” (1956) – tác phẩm đoạt giải thưởng Văn học Phụ nữ và được chuyển thể thành phim. Phong cách viết của bà được so sánh với Françoise Sagan, với những nhân vật nữ trẻ trung, nhạy cảm, luôn khao khát một tình yêu được thấu hiểu nhưng vẫn giữ được tự do và tự chủ. Nhiều tác phẩm của bà lấy bối cảnh Hokkaido, quê hương thân yêu.