Trường Trung học số 1 Giang Bắc nổi tiếng với một “chị đại” bất khả xâm phạm – Lục Tịnh An. Không phải học bá nhưng võ nghệ cao cường, khiến cả những “đầu gấu” như Liên Vũ cũng phải kính nể gọi một tiếng “chị An”. Với tính cách phóng khoáng, Lục Tịnh An gần như không bị ràng buộc bởi bất kỳ quy tắc nào, ngoại trừ thầy Cố. Thế giới tự do tự tại của cô bỗng chốc bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của Phỉ Minh Sâm – một “kẻ đáng ghét” bất ngờ ngồi vào bàn bên cạnh. Liệu ngôi vị “lão đại” của Lục Tịnh An có bị lung lay? Câu trả lời, dĩ nhiên là không.
Trái ngược với Lục Tịnh An thường xuyên trốn tiết, Phỉ Minh Sâm là hình mẫu “con ngoan trò giỏi”, điển trai, học giỏi, đúng chuẩn “học sinh gương mẫu”. Một sự cố nhỏ đã đẩy hai con người tưởng chừng như ở hai thế giới khác nhau phải ngồi chung bàn, mở ra câu chuyện tình yêu đầy thú vị giữa chị đại Lục Tịnh An và chàng trai hoàn hảo Phỉ Minh Sâm. Ban đầu chỉ là sự gượng gạo, khó chịu, nhưng dần dà, họ bắt đầu chia sẻ những “yếu đuối” thầm kín, trở nên thân thiết và gắn bó. Nhiều năm sau, câu hỏi về chuyện tình của họ vẫn được mọi người nhắc đến, và câu trả lời luôn là nụ cười của Lục Tịnh An cùng ba chữ: “Bị ăn vạ”. Gặp được anh, nắm tay anh từ thời thanh xuân chính là hạnh phúc lớn nhất của cô. Từ đồng phục học sinh đến váy cưới, cô nguyện ý để anh “ăn vạ” cả đời.
Lục Tịnh An là một cô gái mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nhiều tổn thương. Gia cảnh khó khăn và trách nhiệm bảo vệ mẹ đã rèn luyện cho cô sự kiên cường, quyết đoán. Tuy nhiên, sâu thẳm bên trong, cô luôn cảm thấy lạc lõng, không có mục tiêu, không biết ước mơ của mình là gì. Cô trốn tránh trong thế giới riêng, sợ hãi những yếu đuối của bản thân bị phơi bày. Mọi thứ bắt đầu thay đổi khi Phỉ Minh Sâm bước vào cuộc đời cô. Anh không chỉ mang đến cho cô tình yêu mà còn giúp cô mở lòng, chia sẻ, tìm thấy mục tiêu và cùng nhau tiến về phía trước.
Ban đầu, Phỉ Minh Sâm, với vẻ ngoài xuất chúng và tài năng nổi bật, không hề chú ý đến Lục Tịnh An. Nhưng sự xuất hiện của cô đã dần dần thu hút sự quan tâm của anh. Họ đến gần nhau một cách tự nhiên, cùng nhau trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào, cùng nhau trưởng thành. Phỉ Minh Sâm dùng sự chân thành, sự chăm sóc và thấu hiểu để chinh phục trái tim của “chị đại”. Anh không ngại “đánh rơi liêm sỉ”, giả vờ yếu đuối để được cô bảo vệ, thậm chí còn “lôi kéo” cả hai chú chó Gâu Đần cùng em trai, em gái để “thu phục” cô nàng. Cuối cùng, sau bao nỗ lực “ăn vạ” và “bám dính”, anh đã có được tình yêu của Lục Tịnh An, trở thành “chồng tương lai” của “chị đại”.
“Ăn vạ chị đại” là một câu chuyện thanh xuân vườn trường không hề mới mẻ nhưng lại mang đến sự độc đáo và hấp dẫn riêng. Motip “nam thần” đi ăn vạ “chị đại” là một điểm nhấn thú vị, khác biệt so với những câu chuyện thường thấy. Văn phong nhẹ nhàng, hài hước, tràn đầy sức sống của tác giả Tối Ái Mai Tử Tửu càng làm tăng thêm sức hút cho câu chuyện. Mặc dù nội dung không quá phức tạp nhưng những tình tiết bất ngờ và cách xây dựng nhân vật tròn trịa sẽ khiến trái tim bạn rung động theo từng bước phát triển tình cảm của cặp đôi chính. “Ăn vạ chị đại” – một câu chuyện tình yêu đáng yêu, ngọt ngào, hứa hẹn sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn tuyệt vời. Truyện đã được edit hoàn chỉnh và đăng tải trên Sắc – Cấm Thành.
Một buổi sáng tại trường Trung học Số 1 Giang Bắc, Lục Tịnh An đang ngủ gục trên bàn, khuôn mặt nhăn nhó như đang gặp ác mộng. Tiếng chuông vào lớp vang lên, cô bừng tỉnh, nhận ra phòng học đã chật kín học sinh. Vừa định duỗi người, cô phát hiện một nam sinh đang kéo ghế ở bàn bên cạnh. Phản xạ nhanh chóng, cô nhấc chân định đạp, nhưng nam sinh kia đã kịp né tránh. Anh ta nhìn cô, nhẹ nhàng nói: “Bạn học, có thể nhờ cậu đổi chân đi được không?”. Lục Tịnh An nhìn anh ta với vẻ khó chịu: “Cậu là ai chứ?”. “Phỉ Minh Sâm”, nam sinh đáp, “Bạn ngồi cùng bàn với em.” Lục Tịnh An nhíu mày: “Ngồi cùng bàn là thứ gì?”. Một nữ sinh ngồi phía trước quay lại giải thích: “Ngồi cùng bàn không phải là vật phẩm”. Giữa lúc đó, cô giáo chủ nhiệm Điền Minh bước xuống, giải thích rằng Phỉ Minh Sâm là học sinh mới chuyển đến và sẽ ngồi cùng bàn với Lục Tịnh An. Dù không hài lòng, nhưng cuối cùng Lục Tịnh An cũng miễn cưỡng nhường chỗ.