“Ánh Dương Soi Lối” của tác giả Khâm Điểm Phế Sài là một câu chuyện ngôn tình lãng mạn, trong sáng, mang đến cảm giác dễ chịu và ấm áp về tình yêu đơn thuần. Câu chuyện bắt đầu vào một buổi chiều thứ ba tháng sáu bình thường, khi cơn mưa xối xả đổ xuống, tạo nên không khí u ám nhưng vẫn còn vương chút hơi ấm của ban ngày. Hứa Liên Nhã, một bác sĩ thú y xinh đẹp, bước ra khỏi tòa nhà với dụng cụ cấp cứu bên mình. Vừa rời khỏi cửa, trời đã tối sầm, mưa như trút nước khiến cô ướt đẫm. Giữa màn mưa tầm tã, cô tìm kiếm một chỗ trú chân và mùi đất ẩm len lỏi vào khứu giác.
Cô tìm thấy một góc báo nhỏ ven đường. Nơi đây có tường kệ chứa báo tạp chí, máy nạp tiền điện thoại, lò nướng bánh ngọt thơm phức, thùng nước khoáng cùng vài chiếc ghế nhựa đơn sơ. Chính tại nơi bình dị này, Hứa Liên Nhã gặp gỡ một chàng trai không nhà, dường như lạc lõng giữa cuộc đời. Anh ta xuất hiện từ khoảng trống giữa tủ lạnh và quầy hàng, ân cần đặt một chiếc ghế nhựa bên cạnh cô và mời cô ngồi nghỉ. Giọng nói ấm áp, không chút áp lực của anh khiến Hứa Liên Nhã cảm thấy thoải mái hơn giữa cơn mưa tầm tã. Mùi thức ăn thơm lừng thoang thoảng từ người anh, cô nhận ra anh đeo một chiếc túi đeo hông. Họ bắt đầu trò chuyện, và Hứa Liên Nhã tiết lộ công việc của mình. Chàng trai tò mò hỏi thăm và ngỏ ý muốn cô đến nhà khám cho thú cưng. Cảm giác đói bụng dâng lên, Hứa Liên Nhã nhận lời một cách miễn cưỡng.
Chàng trai mỉm cười phấn khích rồi quay lại góc quầy. Hứa Liên Nhã nhìn theo bóng lưng anh, ánh mắt dừng lại ở chiếc lò nướng. Cô gọi một xiên nướng và một chai nước, trả tiền bằng một tờ năm mươi đồng. Chàng trai nhanh nhẹn tìm tiền thừa trả lại cho cô. Đêm dần buông xuống, đường phố vắng vẻ chỉ còn lại những người vội vã. Hứa Liên Nhã dường như là vị khách duy nhất trong góc báo nhỏ. Thời gian trôi qua, cô cảm thấy khó chịu vì bị côn trùng đốt. Chàng trai bận rộn sắp xếp lại hàng hóa. Nhìn ra ngoài, Hứa Liên Nhã thấy mọi thứ đều ướt át và lấm lem. Chàng trai quay lại bên cạnh cô, mở một chiếc ô màu xanh đã cũ nhưng vẫn có thể che mưa. Anh ngập ngừng rồi đề nghị Hứa Liên Nhã dùng ô. Cô lo lắng hỏi anh sẽ làm thế nào, anh chỉ cười và nói mình ở gần đó, không cần ô.
Hứa Liên Nhã nhận lấy chiếc ô, hẹn ngày mai sẽ trả lại. Chàng trai không để ý đến lời cô nói mà tiếp tục dọn dẹp, để lộ những bắp tay săn chắc. Giữa màn mưa, Hứa Liên Nhã quay đầu nhìn lại, chàng trai đang dọn dẹp tủ lạnh. Tìm taxi trong thời tiết này thật khó khăn, cô đành đứng chờ xe buýt tại trạm xe bus vắng vẻ. Bất chợt, cô nhìn thấy một người đàn ông đang lục lọi thùng rác. Đó là một người nhặt rác trung niên, ăn mặc sạch sẽ và có nụ cười hiền lành. Khi xe buýt đến, Hứa Liên Nhã nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Đó chính là chàng trai ở sạp báo, anh đang trò chuyện vui vẻ với người nhặt rác. Cửa xe đóng lại, ngăn cách Hứa Liên Nhã với hai bóng người, một cao một thấp, dưới màn mưa.
Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh. Hứa Liên Nhã mượn xe máy điện đến sạp báo nhưng lại gặp một người phụ nữ lớn tuổi, có lẽ là mẹ của chàng trai. Người phụ nữ tỏ vẻ khó chịu và dò hỏi mục đích của Hứa Liên Nhã. Cô chỉ nói có việc cần gặp chàng trai. Người phụ nữ trả lời cụt lủn và bảo cô tự đi tìm. Hứa Liên Nhã không muốn đôi co, cô nạp tiền điện thoại tại sạp báo. Người phụ nữ nhìn ánh nắng phản chiếu trên vũng nước và nói với Hứa Liên Nhã hãy đến vào buổi tối khi trời mưa, bởi những ngày mưa như thế này, việc ra ngoài khiến xương cốt đau nhức là điều tốt nhất. Hứa Liên Nhã hiểu ý, cảm ơn rồi ra về. Câu chuyện tình yêu giữa chàng trai bí ẩn và cô bác sĩ thú y xinh đẹp sẽ tiếp diễn như thế nào? “Ánh Dương Soi Lối” của Khâm Điểm Phế Sài hứa hẹn một hành trình đầy bất ngờ và những khoảnh khắc sâu lắng mà bạn không thể bỏ lỡ.