Ảo Thanh Chết Chóc của Trương Du Ca không đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết kinh dị, mà còn là một tác phẩm tâm lý xã hội đầy ám ảnh, khai thác sâu vào những bi kịch cuộc đời và sự yếu đuối trong tâm hồn con người. Dù được tài trợ bởi Bộ Văn hóa Đài Loan, cuốn sách không sa đà vào những cảnh tượng ghê rợn máu me, mà tập trung khắc họa nỗi đau khổ tột cùng, sự tuyệt vọng đến bế tắc của những số phận bị xã hội nghiền nát.
Câu chuyện mở đầu bằng bức tranh ảm đạm về một gia đình tan vỡ dưới áp lực cuộc sống. Người chồng từng có địa vị nay phải làm tài xế taxi, người vợ tiều tụy làm phục vụ quán ăn, còn cô con gái duy nhất thì bỏ nhà ra đi. Từ cuộc sống êm ấm hạnh phúc, họ chìm trong nghèo khó, cô đơn và tuyệt vọng. Giữa những bộn bề ấy, những âm thanh bí ẩn, mơ hồ về một hồn ma tên Minako bắt đầu xuất hiện, dần dần xâm chiếm tâm trí họ, đẩy họ đến bờ vực của sự điên loạn và cái chết.
Xuyên suốt sáu chương truyện và một hậu ký, Ảo Thanh Chết Chóc đưa người đọc vào hành trình khám phá những góc khuất tăm tối nhất trong tâm hồn con người. Từ “Âm thanh” đến “Khe hở”, “Dồn dập”, “Núi Tân Cao”, “Minako”, và cuối cùng là “Thoát ra”, mỗi chương là một nấc thang dẫn đến vực thẳm của sự đau khổ, tuyệt vọng và những bí ẩn chưa có lời giải. Cuốn sách không chỉ xoáy sâu vào những rối ren tâm lý như bối rối, tội lỗi, hối hận và tổn thương, mà còn phản ánh một cách chân thực và sâu sắc những bất công, đau khổ của con người trong xã hội hiện đại.
Câu chuyện bắt đầu với những âm thanh kỳ lạ, tiếng rè rè của radio cũ hay những giọng nói mơ hồ như được thu âm rồi phát lại, liệu có đủ sức mạnh để cướp đi mạng sống của một con người? Những âm thanh ấy gieo rắc ảo giác kinh hoàng, đeo bám nạn nhân đến tận bệnh viện tâm thần và cuối cùng đẩy họ đến cái chết, như trường hợp của Quách Tương Oánh – người phụ nữ bất hạnh với gia đình tan vỡ, chồng nghiện rượu và bạo hành.
Chỉ sau cái chết của vợ, Ngô Sĩ Thịnh mới bừng tỉnh và bắt đầu tìm hiểu bí mật đằng sau những âm thanh chết chóc ấy, bắt đầu từ chiếc máy cassette cũ trong một chiếc taxi bỏ hoang. Song song đó, Hồ Duệ Diệc, một điều dưỡng viên tại bệnh viện tâm thần, cũng lặng lẽ điều tra nguyên nhân của những cái chết bí ẩn, với mong muốn ngăn chặn bi kịch tiếp diễn. Họ lần theo những manh mối rời rạc, kết nối những sự kiện tưởng chừng như không liên quan, từng bước vén màn bí mật về quá khứ đen tối của Đài Loan, về hiện tượng “ma giấu” từ thời Nhật Bản chiếm đóng, về truyền thuyết rùng rợn của cô gái mặc kimono tên Minako và tín ngưỡng linh hồn của tộc Bố Nông với những thiện linh và ác linh. Đường cổ Bát Thông Quan, núi Tân Cao, suối nước nóng Lạc Lạc, khe gió Ngọc Sơn, Hồng Lô Địa… tất cả đều là những địa danh quan trọng, những mảnh ghép then chốt trong hành trình tìm kiếm sự thật.
Mặc dù chất liệu “ảo thanh chết chóc” vô cùng độc đáo và lôi cuốn, nhưng cách triển khai câu chuyện vẫn còn những điểm chưa thực sự thuyết phục. Sự xuất hiện của nhân vật Quách Thần San – chị gái của Quách Tương Oánh với cuộc hôn nhân đổ vỡ và lòng ghen tuông mù quáng – dường như lạc lõng, không đóng góp gì vào mạch truyện chính. Kết thúc truyện cũng khá bất ngờ nhưng lại để lại cảm giác hụt hẫng, dang dở. Nhiều bí ẩn được đặt ra nhưng không có lời giải đáp thỏa đáng. Tuy vậy, Ảo Thanh Chết Chóc vẫn là một tác phẩm đáng đọc, một góc nhìn khác về thể loại kinh dị, nơi nỗi sợ hãi không đến từ những hình ảnh máu me ghê rợn, mà từ chính những góc khuất tăm tối nhất trong tâm hồn con người.