“Ba Ơi, Mình Đi Đâu?” của Jean-Louis Fournier, tác phẩm đoạt giải Fémina danh giá năm 2008, là một câu chuyện xúc động sâu sắc về tình phụ tử và những thử thách nghiệt ngã của cuộc đời. Khác với vẻ ngoài có phần xót xa của tựa đề, cuốn sách không chỉ đơn thuần khắc họa nỗi buồn mà còn là bản hùng ca về tình yêu thương, lòng kiên trì và hy vọng. Jean-Louis Fournier đã dũng cảm mở lòng, chia sẻ câu chuyện về Mathieu và Thomas, hai người con trai tật nguyền của mình, bằng một giọng văn chân thật, đầy cảm xúc nhưng không hề bi lụy. Độc giả sẽ được đồng hành cùng người cha trên hành trình đầy gian nan nhưng cũng ngập tràn yêu thương khi ông đối mặt với những khó khăn trong việc nuôi dạy và chăm sóc hai đứa con đặc biệt.
Cuốn sách không né tránh những góc khuất, những khoảnh khắc yếu lòng của người cha khi phải đưa ra những quyết định khó khăn cho tương lai của các con. Đó là sự giằng xé nội tâm, là nỗi đau âm ỉ nhưng đồng thời cũng là tình yêu vô bờ bến mà ông dành cho Mathieu và Thomas. Bằng cách kể chuyện dung dị, không tô vẽ, Jean-Louis Fournier đã chạm đến trái tim người đọc, khơi gợi những suy tư về tình thân, về ý nghĩa của cuộc sống và về sức mạnh phi thường của con người khi đối diện với nghịch cảnh.
“Ba Ơi, Mình Đi Đâu?” không chỉ là câu chuyện của một gia đình, mà còn là tiếng nói đại diện cho những bậc cha mẹ có con em khuyết tật. Cuốn sách mang đến một thông điệp đầy tính nhân văn, khẳng định rằng tình yêu thương và sự chấp nhận chính là chìa khóa để vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Chính sức mạnh lan tỏa mạnh mẽ ấy đã giúp cuốn sách nhanh chóng trở thành best-seller và tiếp tục lay động hàng triệu trái tim độc giả trên toàn thế giới. Một cuốn sách đầy ý nghĩa, xứng đáng để đọc và chiêm nghiệm.