Jiddu Krishnamurti, một cái tên gắn liền với tư tưởng tự do và sự phản kháng lại những giáo điều tôn giáo, đã tạo nên một cơn địa chấn trong lịch sử tâm linh thế giới với “Bài Diễn Văn Giải Tán Giáo Hội Ngôi Sao”. Cuốn sách ghi lại một sự kiện chấn động, khi Krishnamurti, người được tiên tri là Maitreya, vị lãnh tụ tinh thần tương lai, tuyên bố giải tán Giáo hội Ngôi Sao, tổ chức được thành lập để tôn vinh và truyền bá giáo lý của chính ông.
Được Annie Besant và Charles Webster Leadbeater sáng lập vào đầu thế kỷ 20, Giáo hội Ngôi Sao đã đặt Krishnamurti, từ khi còn nhỏ, vào vị trí trung tâm, coi ông như hiện thân của Maitreya. Tuy nhiên, theo thời gian, Krishnamurti nhận thấy Giáo hội đang đi ngược lại với lý tưởng tự do mà ông theo đuổi. Việc tôn sùng cá nhân, biến ông thành một vị thánh sống, một lãnh tụ tối cao, đã tạo nên một bức tường ngăn cách giữa con người với chân lý.
Năm 1929, trước sự chứng kiến của đông đảo tín đồ và lãnh đạo Giáo hội Ngôi Sao, Krishnamurti đã đọc bài diễn văn lịch sử, khẳng định quyết định giải tán tổ chức này. Ông lập luận rằng không một tổ chức tôn giáo nào có thể dẫn dắt con người đến sự giải thoát thực sự. Con đường tìm kiếm chân lý là con đường của tự do, không ràng buộc bởi bất kỳ giáo điều hay tín ngưỡng nào. Sự lệ thuộc vào một lãnh tụ tinh thần, dù là ai, cũng chính là sự trói buộc tư tưởng, ngăn cản sự khai mở tâm linh.
Hành động dũng cảm của Krishnamurti đã gây ra những phản ứng trái chiều. Một số người chỉ trích ông phản bội lại sứ mệnh, trong khi nhiều người khác lại ủng hộ quan điểm tự do, phóng khoáng của ông. Dù vấp phải sự phản đối, Krishnamurti vẫn kiên định với lý tưởng của mình. Sau khi giải tán Giáo hội Ngôi Sao, ông tiếp tục hành trình truyền bá triết lý giáo dục khai phóng, nhấn mạnh vào quyền tự do tư tưởng và khả năng tự tìm kiếm chân lý của mỗi cá nhân. Đối với ông, vai trò của người thầy không phải là dẫn dắt, mà là hướng dẫn, khơi gợi tiềm năng bên trong mỗi học trò.
“Bài Diễn Văn Giải Tán Giáo Hội Ngôi Sao” không chỉ là một văn bản lịch sử, mà còn là một tuyên ngôn về tự do tư tưởng. Quyết định chưa từng có tiền lệ của Krishnamurti đã đặt ra câu hỏi về bản chất của tôn giáo và mối quan hệ giữa con người với tâm linh. Cuốn sách, được bổ sung bởi những góc nhìn của David Bohm, tiếp tục là nguồn cảm hứng cho những ai tìm kiếm sự giải thoát khỏi những ràng buộc của giáo điều và định kiến, khẳng định quyền tự do cá nhân là điều tối thượng trên con đường tìm kiếm chân lý. Đây là một tác phẩm đáng suy ngẫm cho bất kỳ ai quan tâm đến tâm linh, triết học và giáo dục.