“Bản Đồ Và Vùng Đất”, tiểu thuyết đoạt giải Goncourt danh giá năm 2010 của Michel Houellebecq, một lần nữa khẳng định sức hút mãnh liệt và khả năng khuấy động văn đàn Pháp của tác giả. Dù phong cách văn chương khiêu khích và giọng điệu đặc trưng của Houellebecq đã không còn xa lạ với độc giả sau hai thập kỷ sáng tác, “Bản Đồ Và Vùng Đất” vẫn sở hữu một sức mạnh kỳ lạ, thách thức những khuôn khổ thông thường và đánh thức tâm trí người đọc bằng những góc nhìn sắc bén về thế giới.
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện về Jed Martin, một nghệ sĩ đương đại, đặt ra những câu hỏi day dứt về bản chất của nghệ thuật và mối quan hệ phức tạp của nó với thế giới vật chất. Bên cạnh những phân tích sắc sảo về nghệ thuật, “Bản Đồ Và Vùng Đất” còn là một câu chuyện thấm đẫm nỗi buồn và sự sâu lắng chưa từng thấy trong các tác phẩm trước đây của Houellebecq. Tác giả đã chạm đến những khía cạnh tinh tế của tình yêu và sự bất khả thi của nó trong cuộc sống con người một cách chân thực và xúc động.
Télérama đánh giá “Bản Đồ Và Vùng Đất” là một tiểu thuyết có kết cấu vững chắc, trôi chảy hoàn hảo, có thể là tác phẩm hoàn chỉnh nhất, mỉa mai nhất và cũng sâu sắc nhất của Houellebecq. Le Nouvel Observateur lại nhìn nhận đây là một cuộc bắn pháo hoa của sự hài hước, châm biếm và nỗi buồn, nơi tác giả lặn ngụp vào thế giới nghệ thuật đương đại, mang đến cho người đọc những bất ngờ thú vị thay vì một “quả bom” như mong đợi. Le Monde ca ngợi sức mạnh, sự hài hước và sáng tạo cao độ của câu chuyện được tạo nên từ khoảng cách giữa sự thiếu vắng cảm xúc và ảo ảnh của danh vọng. Fluctuat nhận định Houellebecq trong tác phẩm này tuy ít nghiệt ngã và ít gây cười hơn trước, nhưng lại thành công trong việc giữ khoảng cách với mọi thứ mà vẫn quan sát chúng một cách tỉ mỉ.
Michel Thomas, sinh năm 1956, được biết đến với bút danh Michel Houellebecq, là một tiểu thuyết gia, nhà làm phim và nhà thơ người Pháp. Kể từ những năm 1990, ông đã trở thành một trong những tác giả đương đại viết bằng tiếng Pháp nổi tiếng nhất thế giới. Sự nghiệp văn chương của ông bắt đầu được chú ý với tiểu thuyết đầu tay “Mở rộng phạm vi đấu tranh” (1994) và thực sự bùng nổ với “Hạt cơ bản” (1998). Cùng với “Nền tảng” (2001), những tác phẩm này được xem là bước đột phá trong văn học Pháp đương đại, với những miêu tả sắc bén và hài hước về sự thiếu thốn tình cảm và tình dục của con người phương Tây cuối thế kỷ 20, đầu thế kỷ 21. Là một tác giả gây nhiều tranh cãi, Houellebecq đã nhiều lần lỡ hẹn với giải Goncourt trước khi được vinh danh với “Bản Đồ Và Vùng Đất” vào năm 2010.
Trong lời cảm ơn, Houellebecq chia sẻ về quá trình tìm kiếm tư liệu cho tác phẩm, đặc biệt là những thông tin về ngành cảnh sát. Ông bày tỏ lòng biết ơn đến Teresa Cremisi, Henry Moreau và Pierre Dieppois vì sự hỗ trợ nhiệt tình trong việc cung cấp thông tin và giúp ông hiểu hơn về công việc của họ. Tác giả cũng nhấn mạnh việc thay đổi sự kiện và các quan điểm được nêu ra chỉ thuộc về các nhân vật, nhắc nhở độc giả rằng đây là một tác phẩm hư cấu. Cuối cùng, ông cảm ơn Wikipedia và những người đóng góp cho nguồn thông tin mở này, đặc biệt là những thông tin về loài ruồi, thành phố Beauvais và nhân vật Frédéric Nihous.
Đoạn trích từ cuốn sách mở ra bằng hình ảnh Jeff Koons và Damien Hirst, hai nghệ sĩ đương đại nổi tiếng, đang ngồi trong một căn phòng sang trọng. Bối cảnh xung quanh được miêu tả chi tiết, từ bộ com lê đen, lon Budweiser Light của Hirst cho đến khung cảnh thành phố lấp lánh ánh đèn bên ngoài cửa sổ. Jed Martin, nhân vật chính, đang cố gắng hoàn thành bức chân dung của hai nghệ sĩ này, nhưng gặp khó khăn trong việc nắm bắt thần thái và tính cách của Koons. Sự mâu thuẫn giữa vẻ ngoài mưu mô của một doanh nhân và trạng thái xuất thần của một người khổ hạnh trong con người Koons khiến Jed bối rối. Anh suy tư về những bức ảnh chụp Koons với những người nổi tiếng khác, nhưng nhận thấy chúng đều không thể hiện được bản chất thực sự của người nghệ sĩ. Jed khinh miệt những nhiếp ảnh gia “lớn” với sự tự phụ và cách làm việc máy móc của họ. Giữa những dòng suy nghĩ miên man, tiếng lạch cạch khô khốc của hệ thống sưởi trong bếp vọng lại, nhắc nhở anh về thời gian đang trôi – ngày 15 tháng 12.