Giữa mùa đông lạnh giá, tiếng thác nước đóng băng gầm rú như hổ dữ vang vọng khắp thung lũng. Tuyết trắng phủ kín không gian, tạo nên một thế giới vừa tuyệt mỹ vừa lạnh lẽo. Bất chợt, một bóng áo đỏ xuất hiện, chậm rãi di chuyển giữa màn tuyết trắng. Đó là một thiếu niên chừng mười bảy, mười tám tuổi, khoác trên mình chiếc áo bông rách rưới, cơ thể đầy thương tích, máu tươi loang lổ trên nền tuyết trắng và chiếc quần xám bạc màu. Khuôn mặt chi chít vết chém, nhưng chàng trai vẫn bước đi hiên ngang, ánh mắt kiên định và đầy quyết tâm. Trái tim chất chứa bao nỗi oán hận không nguôi.
Bị bủa vây bởi những lời sỉ nhục và thù hận, chàng trai vẫn kiên cường tiến bước. Tại sao người ta lại muốn hãm hại chàng? Cổ Thạch Kiếm, một thiếu niên vô tội, chưa từng sát hại ai. Nhưng nguy hiểm và thù hận vẫn luôn rình rập xung quanh. Chàng cố gắng nhớ lại bí mật mà cha đã truyền lại, nhưng câu trả lời vẫn chìm trong màn sương bí ẩn.
Võ công cao cường cùng vòng Ngũ Phong Luân đã giúp Cổ Thạch Kiếm vượt qua muôn vàn thử thách. Tuy nhiên, những lời sỉ nhục của Tàn Sơn Chi Lang vẫn khiến chàng bối rối. Liệu chàng có thể giải mã được bí mật về thân thế và nguồn gốc của mình? Hành trình của Cổ Thạch Kiếm dẫn chàng đến những hiểm nguy kỳ lạ và bí ẩn. Liệu chàng có thể vượt qua tất cả và khám phá bí mật của Quỷ Cốc, nơi hiểm ác nhất vùng Tàn Sơn?
Sau khi ngất xỉu dưới đáy vực, Cổ Thạch Kiếm bất ngờ tỉnh dậy trong một thế giới trắng xóa, khác xa với khung cảnh u tối chàng tưởng tượng. Tám vị bô lão kỳ dị, râu tóc bạc phơ, thân hình gần như lõa lồ, cao chừng ba thước, đang ngồi yên lặng trên nền tuyết tỏa sáng. Cổ Thạch Kiếm, tay nắm chặt Ngũ Phong Luân, rơi xuống ngay giữa tám vị bô lão. Kỳ lạ thay, tuyết rơi gần tám vị bô lão đều tan biến trước khi chạm tới họ. Cổ Thạch Kiếm nằm đó, Ngũ Phong Luân trong tay nhuốm đỏ màu máu. Tám vị bô lão vẫn im lặng, cho đến khi một người mở mắt, mọi thứ dường như bắt đầu thay đổi.
Minh châu Cổ Thạch Kiếm rơi xuống vực đã đánh thức tám vị bô lão sau giấc ngủ ngàn năm. Họ bắt đầu dò hỏi về những báu vật mà họ đang tìm kiếm. Trong bầu không khí căng thẳng, một cuộc đấu trí và sức mạnh không thể tránh khỏi đã bắt đầu. Hồn kiếm Cổ Thạch sẽ dẫn dắt chàng đến đâu trong hành trình này?
Nhiều năm trôi qua, Cổ Thạch Kiếm vẫn không thể chịu đựng được sự bất kính của người khác. Một ngày nọ, khi đối mặt với tình huống khó khăn, chàng đã phải đối mặt với một sự thật khủng khiếp. Nhờ sự chỉ dạy của tám vị tiền bối, Cổ Thạch Kiếm đã trải qua những trải nghiệm kỳ bí và thấu hiểu hơn về giá trị của cuộc sống. Một câu chuyện hấp dẫn và đầy kịch tính chính thức bắt đầu.
Dòng nhiệt lưu chảy khắp cơ thể, sức mạnh của Cổ Thạch Kiếm dần hồi phục. Tám vị bô lão mặt mày trắng bệch, chưởng lực cũng đang dần khôi phục. Cổ Thạch Kiếm mở mắt, nhìn thấy tám vị bô lão trước mặt, trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi mơ hồ. Chàng không thể tin mình vẫn còn sống sau khi hứng chịu trăm lẻ tám vết thương. Lão Từ lên tiếng: “Nhóc! Ngồi xuống đây!”. Cổ Thạch Kiếm cứng đầu: “Không ngồi thì sao?”. Lão Từ giận dữ: “Không tha cho ngươi đâu, ngoan ngoãn ngồi xuống!”. Một luồng khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng, chân tay Cổ Thạch Kiếm bủn rủn, chàng ngã quỵ xuống đất. Lão Cát lạnh lùng nói: “Tiểu tử, tám người chúng ta đã hy sinh mười năm nguyên khí để cứu ngươi, giờ ngươi đã khôi phục được tám mươi năm công lực. Nhưng nếu ngươi không nghe lời, mạng sống của ngươi khó mà kéo dài được một ngày”. Cổ Thạch Kiếm rùng mình, nhận ra giá trị của sự sống. Trên thế gian này, chàng còn nhiều trách nhiệm chưa hoàn thành. Cha chàng đang nằm liệt giường, chàng còn phải tìm ra thân phụ ruột của mình. Hình bóng người con gái dịu dàng cũng hiện lên trong tâm trí chàng. Nhưng giờ đây, chàng chỉ có thể ngồi yên, cảm nhận sự dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể. Vết thương đã biến mất, nhưng chàng không thể đứng dậy. Lão Từ nói tiếp: “Tiểu tử! Ngươi phải ở đây tám tháng!”. Cổ Thạch Kiếm kinh ngạc: “Tám tháng?”. Nghĩ đến người cha bệnh nặng, chàng gào lên: “Không được, ta phải về ngay. Cha đang đợi ta mang thuốc về”. Chàng cố gắng đứng dậy nhưng vô vọng. Lão Từ cười nhẹ: “Đừng phí sức nữa, ngươi chỉ còn sống được một ngày thôi…”. Lão Cát nói thêm: “Hãy để tám người chúng ta, mỗi người dùng một tháng, truyền thụ toàn bộ võ công cho ngươi”. Hình ảnh Bạch Diện Lang Quân hiện lên trong mắt Cổ Thạch Kiếm. Chàng hét lên: “Ta không cần võ công của các người, ta chỉ cần về chăm sóc cha!”. Lão Từ cười mãn nguyện: “Đứa trẻ hiếu thảo thật. Ngươi phải biết rằng mất quá nhiều máu, lại bị hàn khí xâm nhập, may nhờ ngươi cốt cách đặc biệt, chúng ta mới cứu được ngươi. Nếu chỉ lo cho cha, e là ngươi sẽ không còn cơ hội gặp lại ông ấy nữa”. Lão Cát nói tiếp: “Hơn nữa, sau tám tháng, ngươi sẽ trở thành anh hùng, cao thủ võ lâm!”. Cổ Thạch Kiếm ngạc nhiên: “Tám tháng? Võ lâm đệ nhất?”. Lão Từ hiểu ý chàng, nói: “Ngươi không tin? Hãy chờ xem nếu chúng ta không thể thuyết phục ngươi thì…”. Lão Thượng Quan chen vào: “Chúng ta sẽ thi triển Phật Thủ Thác Tuyết!”. Bảy vị còn lại đồng thanh tán thành. Tám người cùng giơ cao song chưởng, hơi thở dồn dập, bông tuyết bắt đầu rơi xuống. Cổ Thạch Kiếm kinh ngạc nhìn thấy tuyết tụ lại thành một đám mây trắng xóa, bao phủ lấy chàng. Tám vị bô lão thu hồi chưởng lực, Lão Từ hỏi: “Tiểu tử, ngươi cảm thấy đã hồi phục chưa?”. Cổ Thạch Kiếm quay đầu, cung kính đáp: “Tám vị sư phụ, đa tạ các vị đã cứu Cổ Thạch Kiếm”. Tám luồng khí lập tức bao trùm lấy chàng. Lão Cát nói: “Chúng ta không cần ngươi ghi nhớ ơn nghĩa, cũng không cần ngươi lạy lục, việc truyền võ công cho ngươi tất nhiên là có điều kiện”. Cổ Thạch Kiếm ngồi xuống đất, hỏi: “Điều kiện gì?”. Lão Cát giơ cao Ngũ Phong Luân: “Vòng Ngũ Phong Luân này từng là biểu tượng võ công của chúng ta!”. Đây là bảy vị huynh đệ của ta, những hào kiệt vang danh giang hồ, sở hữu binh khí quý hiếm! Đã từng tu luyện kỳ công Thoát Thai Hoán Cốt tại Quỷ Cốc, nhưng lại đánh mất Bát Bảo. Cổ Thạch Kiếm tò mò hỏi về danh tính của tám vị tiền bối. Linh Kiếm, Tiên Kiếm cùng các loại bảo kiếm khác đã từng tung hoành giang hồ. Truy tìm Bát Bảo, Cổ Thạch Kiếm quyết tâm không lùi bước. Chàng ghi nhớ danh hiệu của bảy vị tiền bối. Sứ mệnh tìm kiếm Bát Bảo, tiếp tục chinh chiến giang hồ, chờ đợi giây phút tái sinh.