“Bí Mật Một Gia Tài” là một tác phẩm nổi tiếng của Eugenie Marlitt, bút danh của tiểu thuyết gia người Đức Eugenie John (1825-1887). Sinh ra tại Arnstadt trong gia đình một họa sĩ vẽ chân dung, Eugenie John được Công chúa Schwarzburg-Sondershausen bảo trợ và nhận nuôi vào năm 1841. Nhờ giọng hát trời phú, bà được gửi đến Vienna để học nhạc trong ba năm. Tuy nhiên, biến cố cuộc đời ập đến khi Eugenie John bị điếc và phải trở về Sondershausen. Tại đây, bà làm thư ký tại tòa án trong 11 năm. Tài năng văn chương của bà đã thu hút sự chú ý của đồng nghiệp, những người đã khuyến khích bà theo đuổi sự nghiệp sáng tác. Năm 1863, Eugenie John trở về Arnstadt và bắt đầu sự nghiệp viết lách với bút danh E. Marlitt. Tác phẩm đầu tay của bà, “Die zwölf Apostel” (Mười hai Tông đồ), được xuất bản năm 1865 trên tờ Leipzig Gartenlaube. Tuy nhiên, chính “Goldelse” (1866) mới là tác phẩm đưa tên tuổi của bà đến với đông đảo độc giả, nhờ những miêu tả thơ mộng và giàu hình ảnh về cuộc sống nước Đức. “Bí Mật Một Gia Tài” (Das Geheimnis der alten Mamsell), xuất bản năm 1868, là một trong những tác phẩm tiêu biểu trong sự nghiệp sáng tác của bà, bên cạnh các tiểu thuyết khác như “Blaubart” (1866), “Thüringer Erzählungen” (1869), “Reichsgräfin Gisela” (1870), “Heideprinzeßchen” (1872) và “Die zweite Frau” (1874).
Câu chuyện trong “Bí Mật Một Gia Tài” mở ra với không khí náo nhiệt của thành phố X. trước buổi biểu diễn của nhà ảo thuật trứ danh Ooclôpxki. Khắp các góc phố đều dán đầy quảng cáo đỏ rực, còn vợ anh, một thiếu phụ xinh đẹp với mái tóc vàng óng và dáng vẻ kiều diễm, đi đến từng nhà bán vé. Dù sở hữu vẻ đẹp quý phái, gương mặt nàng lại xanh xao, nhợt nhạt như xác chết. Đôi mắt xám chất chứa vẻ êm dịu và gần như thê thảm khiến người ta không khỏi động lòng. Khi đến nhà ông Hêluy, một trong những gia đình giàu có nhất phố chợ, nàng bị từ chối phũ phàng vì gia chủ cho rằng đó là trò hề phù phiếm. Tuyệt vọng và xấu hổ, nàng lặng người đi khi nghe thấy những lời lẽ cay nghiệt từ bên trong. Nhưng rồi, một cánh cửa nhỏ bất ngờ hé mở, một bàn tay đưa ra mua vé và trao cho nàng một đồng hai êquy một cách kín đáo. Hành động nhỏ này như tia hy vọng le lói giữa muôn vàn khó khăn trên con đường mưu sinh của nàng.
Ngày hôm sau, phòng khánh tiết ở thị sảnh chật kín người xem, ai cũng háo hức chờ đợi màn trình diễn kỳ diệu được quảng cáo rầm rộ, đặc biệt là tiết mục cuối cùng: “Bà Ooclôpxki sẽ xuất hiện trong vai Vankiri. Sáu người lính sẽ nổ súng vào bà, bằng một nhát kiếm, bà sẽ chém đứt ngang sáu viên đạn đang bay”. Sự xuất hiện của nhà ảo thuật Ooclôpxki, một người đàn ông quyến rũ với nét mặt điển trai, cử chỉ lịch sự, càng làm tăng thêm sự phấn khích của khán giả. Không khí trở nên căng thẳng khi sáu người lính bồng súng bước vào. Sự im lặng đáng sợ bao trùm cả khán phòng khi nhà ảo thuật tỉ mỉ chuẩn bị đạn trước mặt mọi người. Rồi, tiếng chuông vang lên, bà Ooclôpxki bước ra từ sau bức màn. Vẻ đẹp lộng lẫy của nàng trong bộ trang phục Vankiri khiến cả khán phòng lặng đi. Chiếc áo dài trắng tinh khôi, vảy bạc lấp lánh quanh eo, áo giáp sáng chói cùng mái tóc vàng óng ả tuôn ra từ chiếc mũ sắt, tất cả tạo nên một hình ảnh vừa uy nghi vừa mong manh. Nhưng ấn tượng nhất chính là vẻ bình tĩnh đến lạ thường trên khuôn mặt xanh xao của nàng khi đối diện với họng súng đen ngòm. Sáu tiếng súng nổ vang lên cùng một lúc, thanh kiếm loé sáng xé gió, và những nửa viên đạn rơi xuống sàn. Màn trình diễn kết thúc, để lại trong lòng khán giả sự kinh ngạc và vô vàn câu hỏi.