“Bốn Năm Phấn Hồng” của Dịch Phấn Hàn không phải là một câu chuyện lãng mạn về thời đại học tươi đẹp, mà là một bức tranh trần trụi, đôi khi đến tàn nhẫn, về mặt trái của những năm tháng thanh xuân ấy. Cuốn tiểu thuyết đi sâu vào thế giới nội tâm đầy mâu thuẫn của những nữ sinh, nơi những ước mơ hồng phấn va chạm với thực tế khắc nghiệt của cuộc sống xa nhà, của áp lực đồng tiền và dục vọng.
Dịch Phấn Hàn, Tô Tiêu, La Nghệ Lâm, Trịnh Thuấn Ngôn… mỗi cô gái là một mảnh ghép khác biệt, đại diện cho một lát cắt của thế hệ sinh viên mới. Họ đến từ những vùng quê khác nhau, hoàn cảnh gia đình khác nhau, nhưng đều phải đối mặt với những thử thách tương tự trong bốn năm sống tại ký túc xá. Đó là sự cô đơn, thiếu thốn, sự ức hiếp, cám dỗ của vật chất và cả những cạm bẫy của tình yêu.
Cuốn sách phơi bày sự tha hóa, mục ruỗng của tâm hồn dưới sức ép của hư danh và tiền bạc. “Tính thị trường hóa” len lỏi vào từng ngóc ngách của đời sống, biến mọi thứ thành hàng hóa: gia sư, bạn trai, sắc đẹp, thậm chí cả tình yêu. Trần Thủy đánh mất sự trong trắng, Lưu Sa Sa sa lầy vào con đường bán dâm và tìm đến cái chết, Diệp Ly bị đuổi học vì ăn cắp, Tô Tiêu phải đi phá thai… Họ vấp ngã, đau đớn, khóc lóc, nhưng vẫn phải tiếp tục sống, bởi cái chết của Lưu Sa Sa như một lời cảnh báo ám ảnh.
439 trang sách là 439 trang đầy rẫy những toan tính, những thủ đoạn xảo quyệt lẫn khờ dại. Từ việc Tô Tiêu tìm mọi cách trở thành tâm điểm chú ý của các chàng trai đến những toan tính bồ bịch với đại gia, hay sự dã tâm của La Nghệ Lâm khi khinh miệt, bắt nạt bạn bè nhưng lại xu nịnh, lấy lòng người khác để thăng tiến… Tác giả không ngần ngại miêu tả trần trụi những thói hư tật xấu của nữ sinh: thói buôn chuyện, tỵ nạnh, bệnh hình thức… “Biển nước bọt” của những lời bịa đặt, những màn đấu đá ngấm ngầm trong môi trường “âm thịnh dương suy” của ký túc xá tạo nên một bầu không khí ngột ngạt, bức bối.
Tuy nhiên, giữa những gam màu u ám, vẫn le lói những tia sáng của hy vọng và khao khát. Sự khan hiếm tình người càng làm dấy lên khát khao yêu thương, sự nghèo nàn vật chất càng thôi thúc những ước mơ. Hàng loạt những cuộc tình chớp nhoáng của Tô Tiêu không chỉ là sự sa đọa về phẩm hạnh mà còn là nỗi cô đơn đến tuyệt vọng. Tình yêu với những cô gái trẻ không chỉ là dục vọng mà còn là khát khao tìm kiếm một tâm hồn đồng điệu, một bờ vai che chở. Những rung động đầu đời của Trần Thủy với chàng trai quen trên mạng, tình yêu mù quáng của Trịnh Thuấn Ngôn với một game thủ, hay mối tình đơn phương tuyệt vọng của Di Phấn Hàn với người đàn ông đã có vợ… Tất cả tạo nên những mảng màu tươi sáng, trong trắng giữa cuộc đời đầy những toan tính, bon chen.
“Bốn Năm Phấn Hồng” giống như một cuốn nhật ký chân thực, được viết bằng giọng văn dung dị mà tinh tế, sắc sảo mà hài hước. Độc giả sẽ thấy mình trong những câu chuyện tưởng chừng như rất đời thường, bất ngờ và đôi khi gây sốc. Dù đã, đang hay chưa từng trải qua cuộc sống đại học, bạn sẽ không ít lần giật mình nhìn lại chính mình. Cuốn sách không chỉ là câu chuyện của riêng những nữ sinh, mà còn là câu chuyện của tuổi trẻ, của những khát khao, vấp ngã và trưởng thành.