Bong Bóng, tiểu thuyết của tác giả Nonami Asa, lần đầu ra mắt độc giả vào năm 2016 và nhanh chóng trở thành một hiện tượng xuất bản tại Nhật Bản. Câu chuyện đưa ta vào cuộc đời đầy biến động của Izumi Shouto, một chàng trai trẻ lạc lõng, bơ vơ giữa dòng đời. Không gia đình, không người thân, Izumi sống lay lắt bằng những hành vi trộm cắp vặt vãnh, ngày qua ngày trôi đi trong vô định và trống rỗng. Tưởng chừng như cuộc đời anh sẽ mãi chìm trong bóng tối cho đến khi một cuộc gặp gỡ định mệnh xảy ra. Trong một lần chạy trốn sau vụ trộm, Izumi tình cờ gặp một bà cụ sống giản dị cùng chú chó nhỏ của mình ở một vùng núi hẻo lánh. Chính nơi đây, giữa khung cảnh yên bình của miền quê Nhật Bản, Izumi tìm thấy một tia sáng le lói của hy vọng và tình yêu thương, mở ra cho anh cơ hội được trở về với cuộc sống lương thiện.
Hành trình “tái sinh” của Izumi không hề dễ dàng. Anh phải đối mặt với những dằn vặt, đau khổ từ quá khứ tội lỗi, những cám dỗ luôn rình rập kéo anh trở lại con đường cũ. Tuy nhiên, sự ấm áp, chân thành từ bà cụ và những người xung quanh đã dần sưởi ấm trái tim băng giá của Izumi, giúp anh tìm lại niềm tin vào cuộc sống và con người. Câu chuyện của Izumi là câu chuyện về sự cứu rỗi, về sức mạnh của tình yêu thương có thể chữa lành những vết thương sâu kín nhất trong tâm hồn con người.
“Bong Bóng” mang đậm phong cách Nhật Bản với bối cảnh miền núi yên ả, nhịp sống chậm rãi và tình người ấm áp. Tác giả Nonami Asa đã khéo léo lồng ghép vào câu chuyện những chi tiết nhỏ nhặt nhưng đầy cảm xúc, chạm đến trái tim người đọc. Tuy nhiên, bên cạnh những ưu điểm về cốt truyện cảm động, nhân vật chân thực và văn phong nhẹ nhàng, sâu lắng, “Bong Bóng” cũng có một số điểm hạn chế. Mạch truyện đôi khi khá chậm và kết thúc có phần hụt hẫng, để lại nhiều câu hỏi chưa được giải đáp về số phận của các nhân vật.
Đoạn mở đầu của “Bong Bóng” ngay lập tức cuốn người đọc vào bầu không khí căng thẳng, nghẹt thở của một cuộc rượt đuổi. Izumi Shouto, sau khi gây ra một vụ cướp giật, liều lĩnh phóng xe máy xuyên qua màn đêm, bỏ lại phía sau tiếng còi xe inh ỏi và những lời chửi rủa giận dữ. Hắn chạy thục mạng vào một con đường tối tăm, len lỏi qua những ngôi nhà le lói ánh đèn, rồi vòng vèo dưới triền đồi, cuối cùng dừng lại dưới gốc cây trong một công viên vắng lặng. Giữa bóng tối mịt mùng, Izumi run rẩy kiểm tra “chiến lợi phẩm” – một chiếc túi xách phụ nữ. Hắn lo sợ, bất an, bởi lần này mọi chuyện dường như đã vượt quá tầm kiểm soát. Hành động của hắn không chỉ đơn thuần là cướp giật mà có thể đã trở thành một tội ác nghiêm trọng hơn.