“Bông Hồng Cài Áo” của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là một đoản văn thấm đẫm tình yêu thương và lòng hiếu thảo dành cho mẹ. Tác phẩm nhẹ nhàng mà sâu sắc, dẫn dắt người đọc vào dòng chảy cảm xúc về vai trò thiêng liêng của tình mẹ trong cuộc đời mỗi con người.
Tác giả mở đầu bằng những suy tư về tình thương và hình ảnh người mẹ. Tình thương của mẹ được ví như dòng sữa ngọt ngào, êm dịu, nuôi dưỡng tâm hồn con trẻ và là điểm tựa vững chắc cho cả những người trưởng thành. Tình mẹ hiện hữu như một báu vật vô giá, không gì có thể thay thế.
Rồi đột ngột, tác giả chạm đến nỗi đau mất mẹ, một “tai nạn” lớn nhất cuộc đời. Sự ra đi của mẹ để lại một khoảng trống mênh mông, khiến con người ta bơ vơ, lạc lõng giữa dòng đời, như đứa trẻ lạc mẹ giữa chợ đời. Nỗi đau ấy day dứt, khôn nguôi.
Giữa những dòng cảm xúc dạt dào, tác giả khẳng định sức mạnh của thơ ca, âm nhạc trong việc ngợi ca tình mẫu tử. Dù chỉ là những giai điệu, lời ca giản dị, mộc mạc, chúng vẫn chạm đến trái tim người nghe, khơi dậy những xúc cảm sâu lắng về mẹ, về gia đình.
Thông qua “Bông Hồng Cài Áo”, Thiền sư Thích Nhất Hạnh không chỉ khắc họa vẻ đẹp của tình mẫu tử mà còn nhắn nhủ chúng ta hãy trân trọng từng phút giây bên mẹ, bên gia đình. Đoản văn nhỏ bé này như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa về giá trị đích thực của tình thân, về lòng biết ơn vô hạn đối với đấng sinh thành. Hãy dành thời gian đọc “Bông Hồng Cài Áo” để cảm nhận trọn vẹn tình yêu thương cao cả và nuôi dưỡng lòng hiếu thảo trong trái tim mình.