“Brésil Đỏ” của Jean-Christophe Rufin, tác giả đoạt giải Goncourt danh giá, đưa người đọc vào một cuộc phiêu lưu lịch sử đầy mê hoặc về cuộc chinh phục Brazil của người Pháp thời Phục hưng – một câu chuyện ít người biết đến nhưng vô cùng kỳ thú. Qua hành trình của Just và Colombe, hai đứa trẻ bất đắc dĩ trở thành thông dịch viên cho một bộ tộc da đỏ, bức tranh Brazil hiện lên sống động và hoang sơ, từ vịnh Rio tuyệt đẹp đến những cánh rừng rậm Amazon đầy bí ẩn và nguy hiểm với cả những bộ tộc ăn thịt người. Hiệp sĩ Villegagenon và những sự kiện lịch sử đan xen tạo nên một câu chuyện phong phú và lôi cuốn, đưa độc giả vượt qua ranh giới của một tiểu thuyết giáo dục và tình yêu đơn thuần.
“Brésil Đỏ” không chỉ là một cuộc phiêu lưu, mà còn là một cuộc đối thoại giữa hai nền văn hóa, hai quan niệm về con người và thiên nhiên. Số phận và những quyết định của Just và Colombe soi chiếu vào sự tương phản, mâu thuẫn cũng như sự hài hòa bất ngờ giữa văn hóa châu Âu thời Phục hưng và thế giới tâm linh của người da đỏ bản địa. Rufin, với tài năng văn chương bậc thầy, đã khéo léo lồng ghép yếu tố lịch sử vào một câu chuyện nhân văn sâu sắc, khiến người đọc không khỏi suy ngẫm về những giá trị nhân bản vượt thời gian.
Một đoạn trích trong sách đã hé lộ phần nào bút pháp tài hoa của Rufin. Cuộc đối thoại giữa một viên sĩ quan Pháp và một thủy thủ già trở về từ Brazil được khắc họa sống động và đầy màu sắc. Từng cử chỉ, lời nói, suy nghĩ của nhân vật đều được tác giả chăm chút tỉ mỉ, tạo nên một khung cảnh chân thực và cuốn hút. Sự tình cờ gặp gỡ, những màn đấu trí hài hước, cùng sự xuất hiện của một người da đỏ bí ẩn đã tạo nên một bức tranh đa dạng về số phận con người trong thời kỳ đầy biến động này.
Qua lời kể của người thủy thủ già, những hiểm nguy của vùng đất Brazil mới hiện lên rõ nét: sốt rét, bộ tộc ăn thịt người, sự cạnh tranh khốc liệt với người Bồ Đào Nha… Những khó khăn, gian khổ đó đối lập hoàn toàn với giấc mộng chinh phục và làm giàu của người Pháp, tạo nên một nghịch lý đầy ám ảnh. Rufin đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế và cấu trúc câu chuyện chặt chẽ, dẫn dắt người đọc qua từng cung bậc cảm xúc, từ tò mò, phấn khích đến xót xa, suy tư.
Câu chuyện về người da đỏ bị bắt làm tù binh và đưa đến Pháp càng làm nổi bật sự khác biệt văn hóa giữa hai thế giới. Sự ngây thơ, lạc lõng của anh ta giữa xã hội Pháp, những hiểu lầm dở khóc dở cười về trang phục và phong tục, đã phản ánh một cách sâu sắc về sự va chạm giữa các nền văn minh. Rufin, không chỉ là một nhà văn, mà còn là một nhà hoạt động xã hội, đã thổi hồn vào tác phẩm của mình một tinh thần nhân văn sâu sắc, một lời kêu gọi sự thấu hiểu và tôn trọng giữa các nền văn hóa. “Brésil Đỏ” hứa hẹn một hành trình khám phá đầy thú vị và ý nghĩa về lịch sử, văn hóa và con người.