“Cân Bằng Mong Manh” của Rohinton Mistry là một tác phẩm sâu sắc, khắc họa bức tranh Ấn Độ đầy biến động trong thập niên 1970, thời điểm đất nước này đang oằn mình dưới ách thống trị của tình trạng khẩn cấp. Bối cảnh câu chuyện diễn ra tại một thành phố ven biển không tên, nơi bốn số phận hoàn toàn xa lạ bị cuốn vào vòng xoáy của lịch sử và buộc phải chung sống dưới một mái nhà chật hẹp. Dina, một góa phụ quyết đoán tìm kiếm sự tự lập; Maneck, chàng sinh viên trẻ rời bỏ vùng quê yên bình để theo đuổi học vấn; Ishvar và Om, hai bác cháu thợ may khốn khổ chạy trốn khỏi bạo lực quê hương. Họ, những con người thuộc các tầng lớp xã hội khác nhau, bất ngờ tìm thấy sự kết nối giữa những bất ổn và hoang mang của thời cuộc.
Giữa những biến động chính trị, sự trỗi dậy của các tập đoàn nước ngoài, và một chính phủ hỗn loạn, “Cân Bằng Mong Manh” khám phá những mảng tối của xã hội Ấn Độ: định kiến, bất công, và sự tàn bạo âm ỉ. Bốn nhân vật chính, mỗi người mang trong mình những vết thương lòng và hy vọng mong manh, phải vật lộn để tìm kiếm chỗ đứng trong một thế giới đầy rẫy bất trắc. Họ có những khoảnh khắc bình yên ngắn ngủi, tưởng như đã đứng vững trên bãi bùn của số phận, nhưng sự cân bằng đó luôn chực chờ sụp đổ. Tác phẩm là một bản giao hưởng đầy cảm xúc về cuộc sống, về những nỗ lực sinh tồn của con người giữa bão giông của lịch sử.
Qua lăng kính của “Cân Bằng Mong Manh,” ta nhận ra rằng những đau khổ, đắng cay chỉ là một mảnh ghép trong tấm chăn dệt nên cuộc đời. Niềm vui và hạnh phúc cũng vậy, chúng đan xen, hòa quyện, tạo nên sự phong phú, đa dạng của bức tranh cuộc sống. Nếu chỉ giữ lại những mảng màu tươi sáng, ta sẽ đánh mất đi chiều sâu, sự trọn vẹn của chính mình. Cuốn sách như một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của sự chia sẻ, của việc mở lòng với những người đủ kiên nhẫn lắng nghe câu chuyện cuộc đời ta, để giữa những khó khăn, ta không đánh mất chính mình.
Rohinton Mistry, với giọng văn tinh tế và đầy cảm thông, đã thổi hồn vào từng nhân vật, khiến người đọc cảm nhận được sự gần gũi, xót xa trước những thăng trầm mà họ phải trải qua. Hành trình của Dina, Maneck, Ishvar và Om cũng chính là hành trình tìm kiếm sự cân bằng mong manh giữa hy vọng và tuyệt vọng, hạnh phúc và đau khổ, ý nghĩa và vô nghĩa của cuộc sống. Mỗi cuộc đời là một kiệt tác, vừa đáng quý, vừa đáng thương. Tác phẩm thường được nhắc đến như một trong những cuốn tiểu thuyết tinh túy nhất về Ấn Độ, mang đến cho người đọc những chiêm nghiệm sâu sắc về thân phận con người và khả năng chịu đựng phi thường trước nghịch cảnh. “Cân Bằng Mong Manh” xứng đáng là một tác phẩm mà bất cứ ai yêu văn chương đều nên đọc.