Cuốn sách “Cân Bằng Thân Tâm” của Osho khai mở một góc nhìn hoàn toàn mới về mối quan hệ giữa thân thể và tâm hồn, nơi chúng không tách rời mà là hai phần hòa quyện của một tổng thể thống nhất. Thân thể, theo Osho, không chỉ là “linh hồn thấy được” mà còn là một cỗ máy kỳ diệu, phức tạp nhất trong sự tồn tại, một phép màu được tạo nên từ những yếu tố cơ bản của vũ trụ: đất, nước, lửa, khí. Từ cát bụi tầm thường, thân thể con người trỗi dậy, mang trong mình sự biến đổi kỳ diệu, tựa như hoa sen vươn mình từ bùn lầy. Chúng ta, những người được ban tặng món quà này, lại thường xuyên lãng quên sự kỳ diệu đó, chưa từng một lần ngạc nhiên và biết ơn trước sự tồn tại phi thường của chính mình.
Osho kêu gọi một nền giáo dục mới, nơi con người được dẫn dắt vào sự tĩnh lặng của trái tim thông qua thiền định, nơi chúng ta học cách yêu thương và trân trọng thân thể mình. Bởi lẽ, chỉ khi biết yêu thương và từ bi với chính mình, ta mới có thể mở rộng lòng từ bi với tất cả những sinh linh khác. Thân thể không ngừng phục vụ chúng ta từ khi sinh ra cho đến khi lìa đời, đáp ứng mọi nhu cầu và mong muốn, ngay cả những điều tưởng chừng như không thể. Một cơ chế thông minh, biết lắng nghe và vận hành một cách hoàn hảo đến vậy, lại thường bị chúng ta lãng quên, xem nhẹ.
Thân thể là bí ẩn lớn nhất của sự tồn tại, là cánh cửa dẫn đến tâm thức, là điện thờ của chính bản thân chúng ta. Các tôn giáo truyền thống, theo Osho, lại thường xuyên bài xích thân thể, ngăn cản con người khám phá bí ẩn bên trong chính mình. Khi thấu hiểu và trân trọng thân thể, chúng ta sẽ tìm thấy tâm thức, tìm thấy Thượng Đế ở ngay bên trong, không cần tìm kiếm ở bất kỳ đâu khác. Và khi ấy, lòng kính trọng với mọi sinh linh khác sẽ tự nhiên nảy sinh, bởi chúng ta nhận ra tất cả đều là những bí ẩn tuyệt vời, những cách biểu đạt khác nhau của sự sống, làm nên sự phong phú, đa dạng cho thế giới này.
Một nền giáo dục đúng đắn phải dạy cho con người cách yêu thương và lắng nghe thân thể, cách đi vào bên trong để khám phá bí ẩn của tâm thức. Bất kỳ nền giáo dục nào bỏ qua mối liên hệ giữa thân thể và tâm hồn đều không chỉ thiếu sót mà còn nguy hiểm, bởi nó có thể dẫn đến sự hủy hoại. Chỉ khi tâm thức nở hoa, con người mới có thể thoát khỏi sự hủy diệt và hướng đến sáng tạo, kiến tạo một thế giới tốt đẹp hơn, tiện nghi hơn. Con người cần một thân thể khỏe mạnh, một tâm trí tỉnh thức và tất cả những tiện nghi mà cuộc sống ban tặng. Thiên đường không phải là một nơi nào đó xa xôi sau khi chết mà chính là ở đây, ngay lúc này.
Osho kể câu chuyện về một nhà huyền môn sắp lìa đời, hỏi các đệ tử rằng có ai muốn đi cùng ông sang bờ bên kia hay không. Tất cả đều im lặng, chỉ có một người giơ tay lên nhưng lại nói rằng anh ta chưa sẵn sàng, chỉ muốn biết đường đi để khi nào “thời điểm thích hợp” sẽ đi. “Thời điểm thích hợp” đó sẽ không bao giờ đến. Đó là câu chuyện của rất nhiều người, luôn trì hoãn việc sống trọn vẹn, chờ đợi một thời điểm nào đó trong tương lai. Nhưng ngày mai không bao giờ đến, chỉ có hôm nay. Hãy sống trọn vẹn từng khoảnh khắc, kiến tạo thiên đường ngay tại thế gian này, để khi cái chết đến, nó sẽ thấy ta đang nhảy múa, vui vẻ và an nhiên.