“Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ” của Svetlana Alexievich, chủ nhân giải Nobel Văn học 2015, là một bản trường ca đầy ám ảnh về những người phụ nữ Liên Xô trong Chiến tranh Thế giới thứ hai. Tác phẩm không tô hồng chiến thắng, cũng không tập trung vào những chiến công hiển hách, mà lặng lẽ đi sâu vào thế giới nội tâm của những người phụ nữ đã dấn thân vào cuộc chiến, để rồi trở về với những vết thương cả thể xác lẫn tinh thần.
Qua ngòi bút đầy cảm xúc của Alexievich, độc giả được lắng nghe những câu chuyện chưa từng được kể, những trải nghiệm trần trụi và đau đớn của những người lính, bác sĩ, y tá, xạ thủ bắn tỉa,… Họ là những cô gái trẻ rời bỏ mái nhà, gia đình để chiến đấu vì tổ quốc, đối mặt với cái chết, sự mất mát và những ám ảnh khôn nguôi. Họ mạnh mẽ, kiên cường nhưng cũng đầy yếu đuối, mong manh giữa cuộc chiến tàn khốc. Tác giả đã khéo léo ghi lại từng khoảnh khắc, từng chi tiết nhỏ nhặt, từng dòng suy nghĩ, cảm xúc chân thật nhất của họ, tạo nên một bức tranh toàn cảnh, sống động và đầy ám ảnh về số phận những người phụ nữ trong chiến tranh.
Tác phẩm mang đậm dấu ấn phong cách văn chương đặc trưng của Svetlana Alexievich – “tiểu thuyết bằng giọng nói đa âm”. Giống như cách đạo diễn Lê Lâm đã làm trong bộ phim tài liệu “Công binh, đêm dài Đông Dương”, Alexievich đã để cho chính những nhân chứng lịch sử lên tiếng, để những câu chuyện tự thân chúng cất lên tiếng nói của mình. Bằng cách này, “Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ” không chỉ đơn thuần là một cuốn sách về chiến tranh, mà còn là một tác phẩm văn học đầy tính nghệ thuật, một bản cáo trạng mạnh mẽ chống lại chiến tranh và sự tàn bạo của nó, đồng thời là một lời tri ân sâu sắc đến những người phụ nữ đã hy sinh thầm lặng vì hòa bình.
Hãy bước vào thế giới của “Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ” để cùng trải nghiệm những câu chuyện đầy xúc động và xót xa, để hiểu hơn về chiến tranh và những mất mát không thể bù đắp mà nó gây ra, và trên hết, để trân trọng hơn giá trị của hòa bình và cuộc sống.