“Chuỗi Người Đi Trong Đầm Lầy”, tuyển tập truyện kinh dị Việt Nam hiện đại của tác giả Di Li, tập hợp 24 câu chuyện rùng rợn đến từ 14 cây bút xuất sắc của văn đàn đương đại, bao gồm Phong Điệp, Ngộ Tự Lập, Thái Bá Tân, Võ Thị Hảo… Mỗi câu chuyện mở ra một thế giới tâm linh huyền bí, đa sắc màu, để lại dư âm ám ảnh sâu sắc trong lòng người đọc. Tuyển tập hứa hẹn đưa bạn vào hành trình khám phá những góc khuất tăm tối nhất của tâm hồn con người, nơi ranh giới giữa thực tại và thế giới siêu nhiên trở nên mong manh.
Rừng U Minh khi chạng vạng, bóng tối bắt đầu nuốt chửng ánh sáng, những tia nắng cuối ngày cháy rực như giọt máu cuối cùng trước khi tắt hẳn. Đàn muỗi vo ve như đám mây nặng trĩu sương máu từ đầm lầy bốc lên, tiếng quạ khàn đặc rên rỉ trên những cành cây khô khốc. Đó là thời khắc báo hiệu những bước chân chậm chạp trong rừng sẽ phải đối mặt với nỗi kinh hoàng từ những tiếng hú ghê rợn vọng ra từ nơi nào đó trong màn đêm. Tiếng hú rên rỉ đứt quãng, len lỏi như rắn độc dưới những tán lá dày đặc, trườn trên mặt bùn nhão nhớt của đầm lầy, hòa lẫn vào bầu không khí u uẩn bốc lên từ xác cây mục rữa, gieo rắc nỗi sợ hãi ngay cả với những tay sơn tràng gan dạ nhất.
Người dân quanh vùng chỉ dám kiếm ăn ven bìa rừng, lòng thòm thèm tiếc nuối những của cải ẩn sâu bên trong. Tương truyền từ đời này sang đời khác, sâu trong đầm lầy là nơi trú ngụ của vô số chim muông thú lạ, chỉ cần bắt được một con cũng đủ để sống sung túc cả đời. Chưa kể đến những khối trầm kỳ quý giá lặng lẽ tỏa hương thơm huyền hoặc. Nhưng dù khát khao đến mấy, người sơn tràng cũng chỉ dám than thở, tiếc nuối. Đã có không ít kẻ liều lĩnh, bị cám dỗ bởi giấc mộng giàu sang, đã dấn thân vào sâu trong đầm lầy, đặt chân lên lớp bùn mịn màng tưởng như vô hại, để rồi bị nó nuốt chửng từ chân đến bụng, rồi đến đầu. Tiếng kêu cứu thảm thiết chỉ còn ọc ọc nổi bọt trong đầm lầy không đáy trước khi biến mất hoàn toàn. Và cứ thế, sau những tiếng hú ghê rợn mỗi chiều, là đoàn người lặng lẽ lết đi trong sương mờ, không một tiếng động.
Đoàn người không hình hài, bị xâu thành chuỗi bằng sợi thép gai rỉ sét bê bết máu khô lẫn máu tươi, xuyên qua lòng bàn tay. Nhìn kỹ, mỗi người trong chuỗi đều thiếu gan bàn tay, gan bàn chân và cả tai. Máu rỉ rả chảy dọc theo lối họ đi. Những bàn tay chìa ra phía trước, rên xiết đòi lại những thứ đã bị cắt, bị chặt, bị xẻo. Cuộc diễu hành kinh hoàng này kéo dài cho đến khi mặt trời lặn hẳn sau rừng cây, những tiếng hú ghê rợn mới chấm dứt. Không gian trở nên yên ắng đến kỳ lạ, cho đến khi tiếng gà gáy canh tư. Và khi tiếng gà đầu tiên cất lên, cuộc diễu hành lại tiếp tục theo hướng ngược lại, đoàn người trở về. Họ đi theo một gã to con, mặt trắng bệch với nụ cười gằn ẩn sau khuôn miệng đỏ bầm lượn cong như miệng đàn bà. Hai chân hắn bị xiềng xích, tiếng xiềng va vào nhau lanh lảnh như kẻng báo tử. Hai tay hắn nâng một chiếc mâm khổng lồ chất đầy thức ăn đã được chế biến tinh tế, đẹp rực rỡ như một lẵng hoa lớn. Nhưng nhìn kỹ, đó là món nộm tai người và món hầm gan bàn tay, gan bàn chân người, được cắt tỉa, nhuộm màu một cách sành sỏi. Gã to con chìa cái mâm ra trước mặt đoàn người… “Chuỗi Người Đi Trong Đầm Lầy” – một tuyển tập truyện kinh dị đầy ám ảnh, mời bạn đón đọc.