“Chuyện Người Tùy Nữ” của Margaret Atwood là một tác phẩm dystopia đầy sức mạnh và ảnh hưởng, đặc biệt trong việc phản ánh và cảnh tỉnh về những nguy cơ của sự trỗi dậy của các thế lực cực đoan và chống nữ quyền. Atwood xây dựng một thế giới đen tối và tàn bạo trong tương lai gần, đặt tên là Gilead, mở ra một cánh cửa cho độc giả để suy ngẫm về những vấn đề nhân quyền, tự do cá nhân và bình đẳng giới.
Trong thế giới Gilead, phụ nữ bị bó buộc, bị áp đặt và bị kiểm soát một cách tàn nhẫn và vô nhân đạo. Họ bị tước đoạt hầu hết các quyền cơ bản, bị coi như công cụ sinh sản và bị phân chia thành các tầng lớp với vai trò khác nhau như Phu Nhân, Martha, Dì, và đặc biệt là Tùy Nữ – những người phụ nữ còn khả năng sinh sản bị ép buộc mang thai cho các Gia Hộ quyền lực. Nhân vật chính, được biết đến chỉ với cái tên Tùy Nữ – Offred, là một trong số những người phụ nữ bất hạnh này. Cô phải trải qua những trải nghiệm đau đớn và tuyệt vọng khi bị đẩy vào vị thế bị động và phụ thuộc trong xã hội Gilead. Xuyên suốt câu chuyện, Offred vừa đối mặt với thực tại tàn khốc, vừa hoài niệm về quá khứ tự do và hạnh phúc bên gia đình, tạo nên sự tương phản đau lòng và khắc họa rõ nét sự tàn bạo của chế độ mới.
Atwood sử dụng lối kể chuyện ngôi thứ nhất qua dòng suy nghĩ của Offred, mang đến cho người đọc cái nhìn sâu sắc vào tâm lý nhân vật và sự áp bức kinh khủng mà chế độ Gilead đặt lên vai người phụ nữ. Văn phong hiện đại, gần gũi cùng với việc khai thác tâm lý nhân vật một cách chân thực, mộc mạc đã khiến câu chuyện trở nên lôi cuốn và dễ đồng cảm, dù cốt truyện không quá kịch tính. Một số hành động của Offred, thoạt nhìn có vẻ vô nghĩa, nhưng khi xem xét kỹ trong bối cảnh của cô lại trở nên hợp lý và tự nhiên.
Tác phẩm không chỉ đơn thuần là một câu chuyện dystopia, mà còn là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về sự phân biệt giới tính và những hệ quả của sự cực đoan và áp bức trong xã hội. Việc Atwood lồng ghép những chi tiết mang tính biểu tượng, như hình ảnh “con mắt” – biểu tượng của sự giám sát hà khắc, càng làm tăng thêm tính ám ảnh và khiến người đọc không khỏi rùng mình khi nghĩ đến khả năng thế giới Gilead trở thành hiện thực. Tuy mang tông màu ảm đạm, không có nhiều tia hy vọng, nhưng “Chuyện Người Tùy Nữ” vẫn là một tác phẩm xuất sắc, khơi gợi những suy tư sâu xa về quyền lực, tự do và nhân quyền. Cái kết tuy có phần hụt hẫng nhưng lại mở ra nhiều tầng nghĩa và khiến người đọc phải tiếp tục suy ngẫm về số phận của Offred và thế giới Gilead. “Chuyện người tùy nữ” xứng đáng là một tác phẩm kinh điển của Margaret Atwood, một cuốn sách nên đọc cho bất kỳ ai quan tâm đến văn học, nữ quyền và những vấn đề xã hội.