“Chuyện Tình Giai Nhân” của Trương Ái Linh, một trong những cây bút xuất sắc nhất của văn học hiện đại Trung Quốc, là một tác phẩm đầy sức hút ngay từ những trang đầu tiên. Câu chuyện xoay quanh những số phận con người phải đối mặt với hoàn cảnh khắc nghiệt, những bi kịch cuộc đời được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc, chạm đến những góc khuất nhất trong tâm hồn người đọc.
Sinh ra trong một gia đình danh giá tại Thượng Hải, cuộc đời Trương Ái Linh, tên thật là Trương Anh, trải qua không ít sóng gió. Tuổi thơ chứng kiến sự đổ vỡ hôn nhân của cha mẹ cùng những khó khăn trong việc học hành đã phần nào hun đúc nên một tâm hồn nhạy cảm và sâu sắc. Bất chấp những biến cố cuộc đời, bà vẫn kiên trì theo đuổi sự nghiệp văn chương và nhanh chóng gặt hái thành công với thể loại truyện ngắn và tiểu thuyết, trở thành một tên tuổi lớn trong làng văn Thượng Hải.
Mặc dù được giáo dục theo phong cách phương Tây, Trương Ái Linh lại chọn con đường kế thừa và phát triển văn học truyền thống Trung Hoa. Bà chịu ảnh hưởng sâu sắc từ những tác phẩm kinh điển như “Hồng Lâu Mộng” và “Kim Bình Mai”, từ đó tạo nên một phong cách riêng biệt, để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử văn học Trung Quốc. Qua đời năm 1995, nhưng những tác phẩm của Trương Ái Linh vẫn được độc giả khắp nơi trên thế giới yêu thích và trân trọng, minh chứng cho tài năng và sức ảnh hưởng vượt thời gian của bà.
Văn chương của Trương Ái Linh mang đậm hơi thở cuộc sống thường nhật, nhưng được miêu tả một cách tinh diệu, hiếm có người sánh kịp. Bà có tài năng đặc biệt trong việc phát hiện và kể lại những câu chuyện đời thường, để rồi khéo léo dẫn dắt người đọc tự chiêm nghiệm và cảm nhận. Tác phẩm của bà không chỉ đơn thuần là câu chuyện, mà còn là những bài học về cuộc sống, về thân phận con người, đôi khi bi kịch như trong “Cái Gông Vàng” hay “Chuyện Tình Giai Nhân”, nhưng luôn khiến người đọc phải suy ngẫm.
“Chuyện Tình Giai Nhân” mở đầu bằng một khung cảnh đặc trưng của Thượng Hải xưa. Để “tiết kiệm thời gian”, đồng hồ ở Thượng Hải được chỉnh nhanh hơn một tiếng, nhưng nhà họ Bạch, với chiếc đồng hồ cổ, lại sống chậm hơn một nhịp so với phần còn lại của thành phố. Giữa màn đêm, tiếng hồ cầm réo rắt như khúc bi ai không hồi kết vang lên từ ban công tồi tàn nhà họ Bạch. Âm thanh ấy lẽ ra phải được cất lên bởi một cô ca nương kiều diễm, nhưng người chơi đàn lại là cậu Tư, một chàng trai cô độc.
Bất ngờ, chuông cửa reo vang, phá vỡ sự tĩnh lặng thường nhật của gia đình họ Bạch. Theo lệ thường, buổi tối họ không tiếp khách, tiếng chuông bất chợt như báo hiệu một sự việc chẳng lành. Quả nhiên, cậu Ba hớt hải chạy lên báo tin chồng cũ của cô Sáu, em gái ông, đã qua đời vì viêm phổi. Tin dữ lan nhanh, cả nhà xôn xao bàn tán, riêng Bạch Lưu Tô, cô Sáu, vẫn lặng lẽ thêu dép, dường như vô cảm trước cái chết của người từng đầu ấp tay gối. Nhưng dưới lớp vỏ bình tĩnh ấy, những giọt mồ hôi lạnh trên đầu ngón tay và mũi kim rít chặt vào vải lại vô tình tiết lộ sự bất an đang dâng lên trong lòng cô. Câu chuyện sẽ tiếp diễn như thế nào? Mời bạn đón đọc “Chuyện Tình Giai Nhân” của Trương Ái Linh.