Lão Trung Y, một tác giả quen thuộc với dòng truyện ngôn tình cổ đại, cung đình, đã mang đến cho độc giả “Công Công Đón Dâu” – một câu chuyện tình yêu đầy trắc trở nhưng cũng không kém phần lãng mạn và chữa lành. Tác phẩm xoay quanh Dụ Thái, một thái giám trầm lặng, mù chữ, đã trải qua hai mươi năm sống trong cung cấm lạnh lẽo, và Sở Từ, đại tiểu thư khuê các phải vào cung làm nô tỳ sau biến cố gia đình. Hai số phận tưởng chừng như hai đường thẳng song song ấy lại bất ngờ giao nhau, tạo nên một mối tình lặng lẽ mà sâu sắc giữa chốn thâm cung đầy rẫy hiểm nguy.
Dụ Thái, với vẻ ngoài ít nói, giỏi quan sát, đã học được cách sinh tồn giữa những âm mưu và đấu đá. Còn Sở Từ, sau khi chứng kiến bi kịch của gia đình, chỉ mong có thể sống sót rời khỏi cung, không dám mơ tưởng đến hạnh phúc. Thế nhưng, chính Dụ Thái, người thái giám luôn âm thầm che chở, yêu thương nàng như bảo bối, đã sưởi ấm trái tim cô độc của Sở Từ. Tình yêu của họ nảy nở giữa những toan tính, ganh ghét, như một nốt nhạc dịu dàng giữa bản giao hưởng đầy bi ai của chốn hậu cung.
“Công Công Đón Dâu” không chỉ là câu chuyện tình yêu của hai con người bất hạnh, mà còn là bức tranh chân thực về cuộc sống khắc nghiệt trong cung cấm. Tác phẩm phản ánh sự tàn khốc của quyền lực, những âm mưu chực chờ, sự cô đơn và khát vọng sống mãnh liệt của những con người nhỏ bé. Hành trình của Dụ Thái và Sở Từ là chuỗi ngày vượt qua hiểu lầm, tổn thương, từng bước mở lòng, chữa lành vết thương lòng và cùng nhau hướng tới hạnh phúc.
Với văn phong ổn định, mạch lạc, Lão Trung Y đã dẫn dắt người đọc vào câu chuyện một cách tự nhiên, nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc. Những phân cảnh tình cảm được miêu tả vừa đủ, không phô trương nhưng vẫn đủ sức lay động lòng người. Đặc biệt, tác giả đã khắc họa thành công chiều sâu tâm lý của các nhân vật, nhất là Dụ Thái – một thái giám không hoàn hảo, không võ công cái thế nhưng lại rất thật, rất đời. Sở Từ cũng không phải là mẫu nữ chính mạnh mẽ, mà là một cô gái yếu đuối nhưng giàu tình yêu thương, dám hy sinh và đối mặt với số phận.
Bối cảnh cung đình được xây dựng tỉ mỉ, chân thực, từ những màn đấu đá, tranh giành quyền lực đến cuộc sống thường nhật của cung nữ, thái giám, tất cả đều được tác giả chăm chút kỹ lưỡng, tạo nên một không gian cổ đại rõ nét. Truyện không sa đà vào drama hay ngược tâm quá mức mà tập trung vào quá trình chữa lành, sự thấu hiểu và tình yêu chân thành giữa hai nhân vật chính. Kết thúc HE hợp lý, mang đến sự thỏa mãn cho độc giả.
“Công Công Đón Dâu” đã nhận được nhiều sự yêu thích nhờ không khí lãng mạn, day dứt, những đoạn đối thoại sâu sắc cùng những chi tiết đời thường ấm áp giữa Dụ Thái và Sở Từ. Mặc dù một số ý kiến cho rằng truyện có tiết tấu chậm, tập trung nhiều vào miêu tả tâm lý, nhưng nhìn chung, đây vẫn là một tác phẩm cảm động, đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại ngôn tình cổ đại, đặc biệt là những câu chuyện tình yêu đầy tính nhân văn và chữa lành. Lão Trung Y, với lối viết tinh tế, chú trọng khai thác tâm lý nhân vật và những góc khuất của xã hội phong kiến, đã một lần nữa khẳng định vị thế của mình trong dòng văn học ngôn tình.