Triệu Tiến, một người đàn ông trung niên với cuộc sống bình dị, đang đối diện với những giây phút cuối đời trên giường bệnh. Suy yếu và cô độc, ông không còn mặn mà với cuốn sách “Đại Minh Võ Phu” mà người bạn thân đang đọc, chỉ khao khát được ôn lại kỷ niệm, chia sẻ về cuộc đời đầy gian truân của một đứa trẻ mồ côi. Từ những ngày tháng đấu tranh sinh tồn trong trại trẻ mồ côi, đến khi trưởng thành và gánh vác nhiều trách nhiệm, Triệu Tiến chưa từng có một gia đình riêng. Giờ đây, sau chuỗi phẫu thuật thất bại, cái chết đang cận kề, ông chỉ còn lại người bạn thời thơ ấu bên cạnh. Trong tuyệt vọng, Triệu Tiến vùng vẫy, cố gắng thốt lên khát vọng sống nhưng chỉ còn lại hơi thở yếu ớt rồi chìm vào bóng tối.
Một giọng nói xa lạ nhưng lại gần gũi vang lên, như tiếng gọi của định mệnh, kéo Triệu Tiến trở lại từ cõi chết. Mở mắt ra, ông thấy mình bé nhỏ, yếu ớt trong vòng tay một người phụ nữ trung niên. Khuôn mặt khắc khổ nhưng ánh lên niềm vui sướng khi thấy ông tỉnh lại, mang đến một cảm giác thân thuộc đến lạ kỳ. Tiếng gọi “Mẹ” bật ra từ sâu thẳm tâm hồn, Triệu Tiến bật khóc, nước mắt lăn dài trên má. Người phụ nữ, tuy có chút ngạc nhiên trước cách xưng hô của ông, nhưng nhanh chóng gọi chồng là “Sát Thiên Đao” đi mời lang trung. Cái tên và trang phục cổ trang xung quanh khiến Triệu Tiến nhận ra mình đang ở một thế giới xa lạ, một thời đại khác.
Triệu Tiến dần dung hòa với ký ức của thân xác này, ký ức của một cậu bé tên Triệu Tiến, con trai của Triệu Chấn Đường, Bách Hộ Từ Châu, và Hà Thúy Hoa, một người phụ nữ mạnh mẽ, nóng nảy. Sự quan tâm, lo lắng của cha mẹ trong thân xác này hoàn toàn khác với cuộc sống cô độc trước đây, khiến Triệu Tiến cảm thấy vừa quen thuộc vừa xa lạ. Ông chợt nhận ra, có lẽ cuộc đời trước kia chỉ là một giấc mộng dài.
Triệu Chấn Đường, tuy mang danh Bách Hộ, nhưng cuộc sống lại vô cùng khó khăn. Ông thường xuyên dẫn con trai đi xem hành hình để rèn luyện sự can đảm, khiến cậu bé Triệu Tiến sợ hãi. Hà Thúy Hoa, người vợ nóng tính, luôn bênh vực con trai và thường xuyên cãi vã với chồng. Trong gia đình còn có Triệu Chấn Hưng, em trai của Triệu Chấn Đường, một người đàn ông ốm yếu, luôn lo lắng cho sức khỏe của cháu trai.
Mặc dù cuộc sống khó khăn, nhưng tình yêu thương của cha mẹ dành cho Triệu Tiến trong thân xác này là điều mà ông chưa từng được trải nghiệm trong kiếp trước. Giữa những bỡ ngỡ và lạ lẫm, Triệu Tiến dần thích nghi với cuộc sống mới, tò mò về thời đại mà mình đang sống. Câu hỏi ngây thơ “Năm nay là năm bao nhiêu?” của ông đã khiến Hà Thúy Hoa vô cùng lo lắng, sợ hãi con trai bị mất trí nhớ. Và câu trả lời “Năm Vạn Lịch ba mươi tám” đã mở ra một chương mới trong cuộc đời Triệu Tiến, một cuộc đời tại Đại Minh. Hành trình của Đại Minh Võ Phu bắt đầu từ đây.