“Đám Ma Tôi” của Hoài Điệp (Đinh Hùng) là một tác phẩm văn chương độc đáo và sâu sắc, lần đầu ra mắt bạn đọc vào tháng 11 năm 1940. Cuốn sách mở ra một thế giới nội tâm phong phú, nơi cuộc sống và cái chết giao thoa qua lăng kính của một chàng trai 17 tuổi đang nằm trên giường bệnh trong buổi chiều tà ảm đạm. Tái bản sau 81 năm, tác phẩm vẫn giữ nguyên sức hút, mời gọi người đọc cùng suy tư về ý nghĩa cuộc đời qua ngòi bút tài hoa của Đinh Hùng.
Không đơn thuần là những cảm xúc trước cái chết, “Đám Ma Tôi” còn là sự bộc lộ tài năng văn chương đỉnh cao. Từ góc nhìn của người sắp lìa đời, chàng trai trẻ quan sát đám tang của chính mình. Anh chứng kiến cảnh người thân lựa chọn quan tài, xe tang, nơi an nghỉ cuối cùng, cảm nhận hương trầm thoang thoảng, tiếc nuối vì không thể tự mình chiêm ngưỡng những bộ trang phục tang lễ. Bình minh đến, thế giới xung quanh rộn ràng, nhưng chàng trai vẫn nằm đó, lặng lẽ đối diện với hoàng hôn của cuộc đời.
Trong sự tĩnh lặng của cái chết cận kề, chàng trai trẻ bỗng trở nên sáng suốt lạ thường. Anh nhận ra tình yêu thương của người thân, nghe thấy những lời tiếc thương của bạn bè, hàng xóm, và cả những lời tự hối lỗi của chính mình. Cái chết đã cho anh thấu hiểu giá trị đích thực của tình cảm, sự hiện diện đông đủ của bạn bè trong đám tang khiến anh liên tưởng đến đám cưới mà mình sẽ không bao giờ có. Anh ra đi, mang theo những món nợ trần gian chưa trả, những dự định còn dang dở.
Đinh Hùng đã khắc họa một bức tranh đầy ám ảnh về đám tang, nơi mỗi người đều tìm thấy cho mình một cách để bày tỏ sự thương tiếc. Có người khóc thương, có người trầm ngâm, có người tò mò muốn nhìn thấy dung nhan người đã khuất lần cuối. Giữa không gian tang tóc, tiếng gà bị “hành nạn” vang lên như một nốt nhạc lạc điệu, càng làm nổi bật sự tĩnh lặng của người đã khuất. Chàng trai trẻ, trong sự bất động của thân xác, trở thành một triết gia, suy tư về sự sống và cái chết, về những điều bình thường mà khi còn sống anh chưa từng để ý.
Cuối cùng, chàng trai ra đi, hai bàn tay trắng đón nhận món quà cuối cùng của cuộc đời. Anh để lại phía sau những tiếc thương, những lời khen ngợi muộn màng mà khi còn sống chưa từng được nghe. “Đám Ma Tôi” là một hành trình khám phá nội tâm đầy ám ảnh, một tác phẩm văn chương kinh điển đưa người đọc đến gần hơn với những suy tư về sự sống và cái chết, về ý nghĩa của tồn tại. Cuốn sách như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, hãy trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời, bởi lẽ “rời đi, bạn ơi, rời đi để trải nghiệm những điều kỳ lạ”.