“Định Chế Tôtem Hiện Nay” là một tác phẩm của Claude Lévi-Strauss, nhà nhân học người Pháp có tầm ảnh hưởng sâu rộng đến khoa học xã hội và nhân văn thế giới nửa cuối thế kỷ 20. Ông là người tiên phong trong việc áp dụng phương pháp phân tích cấu trúc, vốn dựa trên nền tảng của âm vị học cấu trúc, vào nghiên cứu nhân học. Sự nghiệp đồ sộ của Lévi-Strauss với hơn 20 cuốn sách và hàng trăm bài viết, cùng với những giả thuyết và phương pháp nghiên cứu mới lạ, đã khơi mào cho vô số cuộc tranh luận và phê bình sôi nổi trên toàn thế giới, đặc biệt là ở Pháp và Mỹ, thu hút sự quan tâm của giới học thuật từ nhiều lĩnh vực khác nhau như nhân học, xã hội học, triết học, ngữ học và lịch sử.
Sinh năm 1908 tại Bruxelles, Lévi-Strauss sớm tiếp xúc với tư tưởng Marx và hoạt động trong Đảng Xã hội. Sau khi tốt nghiệp cử nhân luật và thạc sĩ triết học tại Đại học Sorbonne, ông chuyển hướng sang dân tộc học. Thời gian giảng dạy tại Đại học Sao Paulo, Brazil, đã cho ông cơ hội thực hiện nhiều chuyến điền dã quan trọng ở Mato Grosso và vùng Amazon, nghiên cứu các bộ tộc Mỹ-Ấn như Caduveo, Bororo và Nambikwara. Những trải nghiệm thực địa này đã đặt nền móng cho những công trình nghiên cứu sau này của ông.
Giai đoạn Thế chiến II, Lévi-Strauss tị nạn tại New York, nơi ông tiếp xúc với nhà ngữ học Roman Jakobson, người có ảnh hưởng lớn đến việc hình thành phương pháp phân tích cấu trúc của ông. Tại đây, ông cũng tham gia thành lập Trường Cao học Tự do. Sau chiến tranh, Lévi-Strauss trở về Pháp và tiếp tục sự nghiệp nghiên cứu, giảng dạy và xuất bản. Cuốn “Các cấu trúc cơ bản của thân tộc” (1949) là luận án tiến sĩ của ông, đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp. Ông sau đó giữ chức Phó Giám đốc Bảo tàng Con người và Giáo sư tại Trường Cao học Thực hành.
Tác phẩm “Chủng tộc và lịch sử” (1952) của Lévi-Strauss đã gây ra nhiều tranh luận khi ông bác bỏ quan điểm cho rằng có tiêu chuẩn khách quan để so sánh và đánh giá các nền văn hóa khác nhau. “Nhiệt đới buồn” (1955), một tác phẩm du ký ghi lại những chuyến điền dã của ông, đã được giới trí thức và công chúng đón nhận nồng nhiệt. Năm 1959, Lévi-Strauss được bầu làm giáo sư nhân học xã hội tại Collège de France, một học viện danh tiếng của Pháp. Ông cũng là người sáng lập Phòng Nghiên cứu Nhân học Xã hội và tạp chí “Con người” (L’Homme), một tạp chí uy tín về nhân học và dân tộc học.
“Định Chế Tôtem Hiện Nay” (1962) cùng với “Tư Duy Hoang Dại” là hai tác phẩm quan trọng được xuất bản trong cùng năm. Đặc biệt, chương cuối của “Tư Duy Hoang Dại” đã gây chấn động khi Lévi-Strauss phê phán chủ nghĩa hiện sinh của Jean-Paul Sartre. Bộ sách “Huyền thoại” gồm bốn tập, bắt đầu với “Cái Sống và Cái Chín” (1964), là một công trình nghiên cứu đồ sộ về huyền thoại của các bộ tộc Mỹ-Ấn.
Suốt cuộc đời nghiên cứu, Lévi-Strauss nhận được nhiều giải thưởng danh giá, là thành viên của nhiều Viện Hàn lâm danh tiếng trên thế giới và được trao tặng nhiều bằng tiến sĩ danh dự. Ông tiếp tục cống hiến cho khoa học cho đến cuối đời, để lại một di sản đồ sộ cho nhân loại. “Định Chế Tôtem Hiện Nay” là một trong những tác phẩm tiêu biểu, góp phần khẳng định vị trí của Claude Lévi-Strauss như một tượng đài của nhân học hiện đại.