“Đói” của Knut Hamsun, nhà văn Na Uy từng đoạt giải Nobel Văn học năm 1920, là một tác phẩm kinh điển khắc họa chân thực và đầy ám ảnh về cuộc đấu tranh sinh tồn của một nhà văn trẻ. Khác với “Nhựa của đất”, tác phẩm từng mang về cho ông giải thưởng danh giá, “Đói” tập trung vào thế giới nội tâm đầy giằng xé của một nghệ sĩ giữa cơn đói khát triền miên. Tiểu thuyết này đã gây chấn động giới văn học ngay từ khi ra mắt bởi bút pháp độc đáo, đi sâu vào miêu tả những đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần của nhân vật chính. Sức hút của “Đói” mạnh mẽ đến mức tác phẩm đã được chuyển thể lên màn ảnh rộng tới hai lần, minh chứng cho giá trị vượt thời gian và sức lay động mạnh mẽ của nó.
Trong “Đói”, Hamsun không xây dựng những “loại hình nhân vật” truyền thống. Mỗi cá nhân, dù xuất hiện thoáng qua, đều mang một sức sống riêng, được khắc họa rõ nét ngay cả trong những tình huống đời thường giản dị nhất. Nhân vật chính, một nhà văn trẻ vô danh, hiện lên với tất cả sự yếu đuối, kiêu hãnh và những mâu thuẫn nội tâm giằng xé. Anh ta vật lộn với cơn đói triền miên, lòng tự trọng bị bào mòn dần theo từng ngày. Giữa những cơn đói cồn cào, anh ta vẫn giữ cho mình một niềm kiêu hãnh kỳ lạ, từ chối sự giúp đỡ và luôn cố gắng duy trì phẩm giá của một nghệ sĩ.
Độc giả sẽ được dẫn dắt vào thế giới nội tâm hỗn loạn của nhân vật, nơi những suy nghĩ rời rạc, phi lý đan xen với những ảo giác do cơn đói gây ra. Hamsun tài tình khắc họa những trạng thái tâm lý phức tạp, từ sự tuyệt vọng đến những tia hy vọng le lói, từ lòng tự trọng đến sự bất cần, tất cả được thể hiện qua ngòi bút sắc bén và đầy ám ảnh. Những dòng độc thoại nội tâm của nhân vật chính, lúc thì sắc lạnh, lúc lại đầy chất thơ, tạo nên một bức tranh nội tâm đầy mâu thuẫn và cuốn hút.
Đoạn trích giới thiệu hé lộ một phần nhỏ trong cuộc sống khốn khó của nhân vật. Hành động cho đi số tiền ít ỏi vừa xin được cho thấy một sự mâu thuẫn trong tâm hồn anh. Đó vừa là lòng tốt, sự hào phóng bộc phát, vừa là sự bất cần, buông xuôi trước số phận. Rồi cơn đói lại ập đến, thôi thúc anh tìm đến người bán bánh rán quen thuộc, một tia hy vọng nhỏ nhoi giữa cuộc đời đầy bế tắc.
“Đói” không chỉ là câu chuyện về một người đàn ông đói khát, mà còn là bức tranh xã hội thu nhỏ, phản ánh sự thờ ơ, lạnh lùng của con người trước những mảnh đời bất hạnh. Tác phẩm cũng là tiếng nói mạnh mẽ về thân phận của người nghệ sĩ, về những khát khao sáng tạo bị vùi lấp bởi những lo toan cơm áo gạo tiền. “Đói” của Knut Hamsun xứng đáng là một tác phẩm kinh điển, một trải nghiệm văn học không thể bỏ qua đối với những ai yêu thích khám phá những chiều sâu tâm hồn con người.