“Gia Đình Trộm Cắp” của Kore-eda Hirokazu, tác giả đoạt giải Cành Cọ Vàng tại LHP Cannes lần thứ 71, là câu chuyện lay động lòng người về những mảnh đời bên lề xã hội, nơi ánh sáng dường như không bao giờ chạm tới. Chuyển thể từ bộ phim cùng tên đã làm rung động hàng triệu trái tim trên toàn thế giới, cuốn tiểu thuyết này đưa ta vào thế giới của một gia đình đặc biệt, gắn kết bởi tình cảm chân thành giữa những con người tưởng chừng như đối lập với mọi chuẩn mực xã hội.
Họ là những mảnh ghép lệch lạc, từ người đàn ông truyền dạy kỹ năng trộm cắp cho đứa trẻ, đến người phụ nữ mang trong mình quá khứ đầy ám ảnh. Câu chuyện nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, khám phá những khía cạnh đa chiều của một mô hình gia đình phi truyền thống, nơi tình yêu thương và sự chở che trở thành sợi dây liên kết bền chặt giữa những số phận bất hạnh.
Giữa những dãy nhà tập thể cũ kỹ, nằm kẹp giữa ngôi nhà của họ và siêu thị Shinsengumi, nơi hai cha con Osamu và Shouta thường xuyên lui tới, là bức tường trắng đã phai màu, những vết nứt chằng chịt được che đậy bằng lớp sơn mới. Mỗi lần đi ngang qua, Osamu thường huých khuỷu tay con trai, và Shouta lại thắc mắc tại sao bố không còn làm công việc sơn tường nữa. Osamu chỉ cười trừ, nói rằng mình sợ độ cao.
Thứ tư hàng tuần là ngày gia đình Shibata phải đến siêu thị, không phải để mua sắm, mà để “kiếm sống” trong dòng người đông đúc vào giờ giảm giá. Shouta, với đôi tay nhỏ bé lạnh cóng giữa mùa đông sắp tuyết rơi, vẫn còn bỡ ngỡ với chương trình ưu đãi “nhân 3 tích điểm”.
Cứ mỗi lần bước vào siêu thị, hai cha con lại tách nhau ra. Trước đó, Osamu sẽ lấy một quả quýt mẫu, đưa cho Shouta, ánh mắt họ chạm nhau như một tín hiệu ngầm trước khi bắt đầu “công việc”. Osamu chọn một chùm nho, lẩm bẩm về việc nho có hạt thật phiền phức, nhưng rồi lại chỉ chọn mua một quả rẻ tiền.
Hôm nay, giá cả không quan trọng. Osamu bỏ nho vào giỏ một cách dễ dàng, và hai cha con tách ra khi đến quầy bánh kẹo. Shouta đặt ba lô xuống, hình ảnh người nhân viên mới phản chiếu trên tấm gương. Osamu ra hiệu, chỉ dẫn cho Shouta từng vị trí. Đặt hai bàn tay vào nhau, xoay vòng hai ngón trỏ, rồi nắm tay trái đưa lên miệng – một nghi thức quen thuộc trước mỗi “nhiệm vụ”. Shouta nhanh chóng làm theo, ánh mắt không rời nhân viên trong gương, cẩn thận thực hiện các động tác đã được Osamu truyền dạy, tay cầm chặt thanh sô cô la. Cậu nhẹ nhàng bỏ thanh sô cô la vào ba lô, không một tiếng động, giữa tiếng nhạc ồn ào của siêu thị. Không ai để ý đến cậu, cả nhân viên lẫn những vị khách đang chen chúc mua sắm. Một khởi đầu thuận lợi. Shouta đeo ba lô lên vai, tiến đến mục tiêu tiếp theo: mì ly. Cậu dừng lại trước kệ mì ly kim chi heo cay yêu thích, đặt ba lô xuống chân. Nhưng một nhân viên cửa hàng đang đứng trước kệ hàng, không di chuyển. Đó là một người trung niên giàu kinh nghiệm, không dễ dàng qua mặt. Osamu đã từng nói, nếu Shouta có thể tự mình vượt qua người này, cậu sẽ trưởng thành hơn. Shouta coi việc đối mặt với người nhân viên này là thử thách lớn nhất trong “nhiệm vụ” hôm nay. Nhưng người nhân viên vẫn đứng đó, không hề mắc lỗi, không để lộ sơ hở nào. “Gia Đình Trộm Cắp” – một câu chuyện đầy xúc động về tình yêu, đau khổ và khát khao hạnh phúc, một bài học sâu sắc về lòng trắc ẩn và nhân ái từ những góc khuất của cuộc sống. Hãy bước vào thế giới của năm con người xa lạ, kết nối bởi niềm tin và ước mơ chung, để cùng chứng kiến hành trình đầy xúc động của họ và rút ra những bài học quý giá về sự nhân văn.