“Giá Như Yêu Được Một Người” của Hoàng Minh Tường mở ra một câu chuyện đầy bi kịch về cuộc đời Quê. Từ hào quang đến tận cùng tuyệt vọng, Quê đã mất tất cả. Thằng cu Tẩm, niềm hy vọng cuối cùng, cũng biến mất không dấu vết. Lê My, người bạn đồng hành, khẳng định sự vô can của ông Toại trong vụ việc này, nhưng điều đó cũng không thể xoa dịu nỗi đau đang giày xéo tâm can Quê. Trên hành trình trở về từ Hà Tuyên, Quê suy sụp hoàn toàn, tương lai mù mịt như chiếc lá úa tàn.
Tuổi mười sáu, Quê đã phải gánh chịu những mất mát quá lớn, bị cướp đi tuổi thanh xuân và trở thành một người phụ nữ trong sự cay đắng. Không có sự nồng ấm, không có những rung động đầu đời, chỉ còn lại nỗi đau âm ỉ, dai dẳng như một vết thương không thể lành. Đến năm mười bảy tuổi, Quê lại phải làm mẹ trong hoàn cảnh khốn cùng, khi bản thân cô vẫn còn quá trẻ và chưa sẵn sàng cho trọng trách thiêng liêng ấy. Hai đứa con ra đời trong sự thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình thương, như những “đứa trẻ hoang đường” sinh ra từ nỗi đau và sự tuyệt vọng của Quê.
Khao khát được chăm sóc con, được che chở cho chúng khỏi những bão giông cuộc đời, nhưng ngay cả ước mơ giản đơn ấy cũng trở nên xa vời. Quê bị dồn vào bước đường cùng, phải bán thân để nuôi con, nhưng vẫn không đủ. Giờ đây, khi cả hai đứa con đều đã rời xa, Quê thực sự chẳng còn gì ngoài nỗi trống rỗng, tuyệt vọng.
Lê My, với tấm lòng sẻ chia, đã hứa sẽ giúp Quê tìm lại Tẩm. Cô kể về những trường hợp tương tự, những đứa trẻ bị đưa qua biên giới nhưng cuối cùng vẫn được tìm thấy, như một tia hy vọng le lói giữa màn đêm u tối. Tuy nhiên, nỗi lo lắng vẫn bủa vây lấy Quê. Cô sợ Hiển, người chồng hiện tại, sẽ phát điên khi biết chuyện. Li Mỵ khuyên Quê nên nói sự thật với Hiển để cùng nhau tìm kiếm Tẩm. Nhưng ẩn sâu trong lòng Quê là một bí mật, một gánh nặng mà cô đã mang theo suốt nhiều năm: liệu Hiển có biết Tẩm là con của ông Toại?
Quê luôn muốn thú nhận với Hiển nhưng lại không đủ can đảm. Cô chọn cách im lặng, để Hiển tiếp tục sống trong ảo tưởng, dù biết rằng sự lừa dối này có thể sẽ gây ra những tổn thương sâu sắc. Hiển yêu thương Tẩm như con ruột, một tình yêu vô điều kiện khiến Quê càng thêm day dứt. Sự vô tư của Hiển, ngay cả khi phải chịu oan khuất trong tù, càng làm nổi bật sự phức tạp của số phận con người. Giữa những bất công và đau khổ, Quê cảm thấy dường như không có người đàn ông nào thực sự tốt với mẹ con cô.
Câu chuyện của Quê, Lê My, Hiển và những đứa trẻ đan xen vào nhau, tạo nên một bức tranh cuộc sống đầy những mảng tối và những bí mật chưa được hé lộ. Liệu Lê My có thể giúp Quê tìm lại Tẩm? Liệu bí mật về thân phận của Tẩm sẽ được phơi bày? Và liệu Quê có thể thoát khỏi vòng xoáy của đau khổ để tìm thấy một tia hy vọng cho tương lai? Tất cả sẽ được hé lộ trong những chương tiếp theo của “Giá Như Yêu Được Một Người”. Đoạn trích cuối cùng về người mẹ mất trí nhớ dường như là một câu chuyện riêng biệt, mang đậm màu sắc u ám và ám ảnh, gợi mở về một quá khứ đau buồn khác, cần được khám phá và kết nối với mạch truyện chính.