Jiddu Krishnamurti, sinh năm 1895 tại Ấn Độ trong một gia đình Brahmin, đã trải qua một hành trình tâm linh phi thường, từ một người được tiên đoán là lãnh đạo phong trào Thần bí học Theosophy đến một nhà tư tưởng độc lập, dành cả cuộc đời mình để tìm kiếm và chia sẻ chân lý. Cuốn sách “Giáp Mặt Cuộc Đời” là kết tinh của những trải nghiệm và chiêm nghiệm sâu sắc ấy, một lời mời gọi tới độc giả cùng đối diện với những vấn đề căn bản của cuộc sống: tình yêu, tử vong, giáo dục, tôn giáo, chính trị… dưới một góc nhìn hoàn toàn mới mẻ và thấu triệt.
Khác với những lối mòn tư duy thông thường, Krishnamurti chỉ ra rằng con người thường bị mắc kẹt trong những khuôn khổ, quan niệm sai lầm mà không hề hay biết. Chúng ta sống trong ảo tưởng, tự ràng buộc mình bởi những định kiến, giáo điều, danh vọng và địa vị xã hội, từ đó đánh mất khả năng nhìn nhận thế giới một cách trong sáng và khách quan. Thông điệp cốt lõi của Krishnamurti là sự giải phóng – giải phóng khỏi mọi ràng buộc, mọi khuôn mẫu để tìm về bản ngã chân thật, để thực sự “giáp mặt” với cuộc đời một cách trọn vẹn.
Giáo dục, theo Krishnamurti, nắm giữ chìa khóa cho sự giải phóng này. Tuy nhiên, ông phê phán mạnh mẽ hệ thống giáo dục hiện tại, vốn đề cao sự cạnh tranh, so sánh, gây áp lực lên trẻ em thay vì nuôi dưỡng sự phát triển toàn diện cả về trí tuệ lẫn tinh thần. Ông đề xuất một mô hình giáo dục mới, tập trung vào việc khơi gợi tiềm năng sáng tạo, tư duy độc lập và khả năng tự khám phá của mỗi cá nhân.
Krishnamurti cũng không ngần ngại bày tỏ quan điểm sắc bén về chính trị. Ông cho rằng cả chủ nghĩa dân tộc và chủ nghĩa cộng sản đều không phải là giải pháp cho những xung đột và bất công xã hội. Chỉ khi con người vượt qua những ranh giới hẹp hòi của quốc gia, dân tộc, nhìn nhận vấn đề từ góc độ toàn cầu, và quan trọng hơn, thay đổi từ chính suy nghĩ và hành động của bản thân, thì xã hội mới có thể hướng tới hòa bình và công bằng đích thực.
Tôn giáo, theo quan điểm của Krishnamurti, không nên là công cụ để kiểm soát hay áp đặt tư tưởng. Ông phản đối việc lạm dụng tôn giáo vì quyền lực và lợi ích cá nhân, kêu gọi con người tự do suy ngẫm, tự mình khám phá chân lý mà không bị ràng buộc bởi bất kỳ hệ tư tưởng hay giáo điều nào. Tôn giáo chỉ nên là con đường dẫn dắt, chứ không phải là đích đến.
Cuối cùng, Krishnamurti đề cập đến một vấn đề mà hầu hết chúng ta đều e ngại: cái chết. Ông khuyến khích chúng ta đối diện với sự thật này một cách bình thản, thay vì sợ hãi trốn tránh. Chấp nhận cái chết như một phần tất yếu của cuộc sống, chính là cách để ta trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại, sống một cuộc đời ý nghĩa và trọn vẹn hơn.
“Giáp Mặt Cuộc Đời” không chỉ là một cuốn sách, mà là một hành trình nội tâm, một lời thức tỉnh giúp chúng ta nhìn nhận cuộc sống và xã hội dưới một góc nhìn sâu sắc hơn. Krishnamurti, bằng những trải nghiệm và chiêm nghiệm của mình, đã vạch ra con đường dẫn tới sự tự do và giác ngộ, mời gọi chúng ta dũng cảm bước ra khỏi những khuôn khổ tư duy cũ kỹ để tìm về bản ngã chân thật của chính mình.