Bước vào thế giới đầy mưu mô chốn hậu cung thời xưa với “Hậu Cung Kế” của tác giả Lý Hảo, một bức tranh sống động về cuộc tranh đấu quyền lực, tình yêu và thù hận. Câu chuyện mở đầu bằng màn nhận thân đầy bí ẩn của Võ Uyển Trinh, một cô gái lớn lên ở vùng nông thôn, đặt ra câu hỏi về thân phận thực sự và số phận sắp tới của nàng. Liệu cuộc gặp gỡ định mệnh này sẽ mở ra những bí mật nào?
Nhân vật Hoàng hậu, với sự hoàn hảo trong vai trò người vợ cả, toát lên vẻ ung dung, tự tại. Bà hài lòng với cuộc sống hiện tại, trân trọng sự tôn trọng từ Hoàng thượng hơn cả tình yêu. Sự khôn khéo, lý trí của bà khiến người đọc ban đầu khó hiểu, nhưng dần dần, những chương cuối sẽ hé lộ nguyên nhân sâu xa đằng sau vẻ ngoài điềm tĩnh ấy, không chỉ là gánh nặng gia tộc, địa vị mà còn là một bí mật khác.
Xuyên suốt “Hậu Cung Kế” là một âm mưu lớn được giăng ra, kế trong kế, lớp lang chồng chéo, tất cả đều dẫn đến một âm mưu kinh hoàng do Thái hậu dàn dựng. Động cơ đằng sau hành động của Thái hậu sẽ dần được hé lộ, cho thấy một người phụ nữ quyền lực, mưu mô, nếu sống ở thời hiện đại, chắc chắn sẽ là một nhân vật đáng gờm trong cả chính trường lẫn thương trường. Hoàng thượng, một bậc quân vương không sa đà vào sắc đẹp, không chuyên sủng ái một phi tần nào, dần nảy sinh tình cảm với Võ thị nhưng vẫn giữ sự cảnh giác nhất định. Chỉ đến khi trải qua nhiều biến cố, tình cảm và lòng tin giữa hai người mới thực sự được vun đắp. Bên cạnh đó, còn rất nhiều nhân vật khác với những câu chuyện riêng đang chờ bạn khám phá.
Tuy nhiên, “Hậu Cung Kế” không phải không có những điểm hạn chế. Mặc dù xây dựng hình tượng nữ chính Lý Già La thông minh, quyết đoán, luôn biết mình muốn gì và cần làm gì để đạt được mục đích trả thù Thái hậu và phò tá nam chính, nhưng tác giả lại quá lạm dụng yếu tố “may mắn” cho nhân vật này. Nữ chính dường như luôn gặp may, dễ dàng vượt qua mọi khó khăn, khiến câu chuyện trở nên thiếu thực tế, nhất là ở giai đoạn cuối truyện. Việc các nhân vật phản diện liên tục bỏ qua những sơ hở của nữ chính cũng là một điểm trừ. Thêm vào đó, nhịp điệu truyện chưa thực sự ổn định, có những đoạn lê thê, dài dòng, đặc biệt là phần đầu, khi tác giả dành quá nhiều chương để giải thích lý do Uyển Trinh được đưa vào cung tuyển tú. Sự chuyển biến từ cung đấu sang độc sủng ở cuối truyện cũng diễn ra khá đột ngột, khiến người đọc cảm thấy hụt hẫng.
Tóm lại, “Hậu Cung Kế” là một câu chuyện cung đấu với những âm mưu, toan tính chốn hậu cung, bên cạnh đó là câu chuyện tình yêu dần chớm nở giữa Hoàng thượng và Võ thị. Mặc dù còn một số điểm yếu trong cách triển khai cốt truyện và xây dựng nhân vật, nhưng với những ai yêu thích thể loại cung đấu, đây vẫn là một tác phẩm đáng để đọc và trải nghiệm.