Thượng Hải hoa lệ, thập niên 20, nơi giao thoa giữa Đông Tây, cũng là nơi ẩn chứa vô số bí mật chờ được khám phá. Tô Duy, một siêu trộm hào hoa đến từ thế kỷ 21, vì một sự cố bất ngờ mà bị cuốn vào vòng xoáy thời gian, lạc bước về quá khứ. Tại đây, cậu chạm trán Thẩm Ngọc Thư, một chàng thư sinh tài trí, am hiểu võ nghệ và là một fan cuồng nhiệt của Sherlock Holmes. Ban đầu, họ là đối thủ, kẻ trộm người bắt, đấu trí đấu dũng qua nhiều màn rượt đuổi gay cấn. Thế nhưng, định mệnh lại đưa đẩy họ trở thành cộng sự bất đắc dĩ khi cùng nhau giải cứu một đứa trẻ mất trí nhớ.
“Một rừng không thể có hai hổ”, nhưng Thượng Hải rộng lớn lại đủ chỗ cho hai con người tài giỏi, tuy khác biệt nhưng lại bổ sung cho nhau. Thẩm Ngọc Thư, với mong muốn vén màn bí ẩn của thành phố, quyết định thành lập văn phòng thám tử Vạn Năng. Còn Tô Duy, với mục tiêu tìm đường trở về thời hiện đại, bám riết lấy Thẩm Ngọc Thư như một chiếc bóng, hy vọng tìm ra chìa khóa thời gian. Bánh xe số phận bắt đầu chuyển động, đưa họ vào những cuộc phiêu lưu đầy kịch tính và bất ngờ.
Sau khi thành công phá giải vụ án Câu Hồn Ngọc, văn phòng thám tử Vạn Năng tưởng chừng sẽ có những ngày tháng yên bình với những vụ việc vụn vặt. Tô Duy đang háo hức chuẩn bị cho lễ Giáng Sinh thì bất ngờ, vị hôn thê cũ của Thẩm Ngọc Thư cùng một cô gái tên Lý Tuệ Lan xuất hiện, mang đến một vụ án kỳ lạ: bắt ma. Một căn nhà ma ám trong khu tô giới Pháp, những lời đồn đại rùng rợn, tất cả đều kích thích trí tò mò của hai thám tử. Nhưng thay vì bắt được quỷ âm, họ lại phát hiện ra một vụ án mạng. Nạn nhân là vợ của trưởng bộ phận tài vụ phòng cảnh sát Tôn Hàm, nghi phạm là Jacques, một người đàn ông luôn khẳng định mình vô tội và dường như không có động cơ gây án. Vụ án tưởng chừng đơn giản lại ẩn chứa những bí mật đen tối, buộc văn phòng thám tử Vạn Năng phải ra tay.
“Hổ Phù Lệnh” là một phần trong series trinh thám ly kỳ “Vương Bất Kiến Vương”, cùng với “Viên Nguyệt Quan Âm”, “Câu Hồn Ngọc”, “Phi Tượng Quá Hà”, “Định Đông Lăng”, “Thiên Hàng”, “Quy Đồ”… được chắp bút bởi tác giả Phàn Lạc. Cái tên Phàn Lạc được lấy cảm hứng từ hai câu thơ “Say nằm sơn phàn, nhàn xem hoa lạc”, phản ánh phần nào phong cách viết truyện nhẹ nhàng, hóm hỉnh nhưng không kém phần sâu sắc của tác giả. Với sở trường viết truyện huyễn tưởng và trinh thám, Phàn Lạc đã tạo nên một thế giới đầy màu sắc, nơi hiện thực và hư cấu đan xen, lôi cuốn người đọc vào những cuộc phiêu lưu đầy bất ngờ và thú vị.