Đoan Mộc Hồi Xuân, từng là một nhân vật quyền thế, giờ đây lại trong tình cảnh sa sút đến thảm hại. Hơi thở hôi thối, đầu tóc bù xù, mặt mày lem luốc, ông ta buộc phải tỏ ra đáng thương như hổ lạc đồng bằng chỉ để sinh tồn qua ngày. Nhưng ẩn sâu bên trong vẻ ngoài thảm hại ấy là một mưu đồ nào đó, một bí mật nào đó đang chờ được hé lộ.
Trong khi đó, Cơ Thanh Lan bị giam cầm, chịu đựng những ngày tháng khổ sở dưới sự kiểm soát của một lão già hói đầu, béo tốt mà hắn nhận ra là một kẻ điên cuồng, tự đại và khó lường. Gã đàn ông đầy quyền lực này, được gọi là “lão boss”, thích thú ngắm nhìn người khác quỳ gối dưới chân mình, chịu đựng những trò đùa tàn nhẫn của lão. Cảnh tượng Cơ Thanh Lan trần trụi, thân thể đầy những vết thương nông sâu đan xen, một số được đắp thuốc, một số bị rắc muối, một số bị những mảnh gỗ nhỏ đâm vào, càng tô đậm thêm sự tàn bạo của lão boss. Ánh lửa leo lét từ cây nến trên tay lão rọi lên những vết thương ấy, càng làm nổi bật sự tương phản giữa vẻ quan tâm giả tạo trong câu hỏi “Đau không?” và sự thỏa mãn tàn nhẫn ẩn sâu trong ánh mắt lão. Sự im lặng của Cơ Thanh Lan khi cúi đầu trước bát mì trên mặt đất không chỉ là sự khuất phục trước bạo lực mà còn là sự che giấu những suy nghĩ sâu kín, những kế hoạch âm thầm chống lại sự áp chế này.
Hai số phận, hai hoàn cảnh khác nhau, dường như chẳng liên quan, lại được kết nối trong một câu chuyện đầy bí ẩn và kịch tính. Liệu Đoan Mộc Hồi Xuân đang che giấu điều gì? Cơ Thanh Lan sẽ làm gì để thoát khỏi sự kìm kẹp của lão boss? Tất cả sẽ được hé lộ trong “Hữu Châu Hà Tu Độc” của tác giả Tô Du Bính.