“Imawa no Michi no Alice” của tác giả Aso Haro là câu chuyện tiếp nối thế giới hậu tận thế đầy ám ảnh của “Imawa Kuni no Alice” (Alice in Borderland), nhưng lần này, người chơi chính là Alice, một nữ sinh trung học đang chán chường với cuộc sống thường nhật. Bỗng một ngày, cô tỉnh dậy trong một Tokyo hoang tàn, vắng bóng sự sống, chỉ còn lại đống đổ nát và một nhóm người cùng chung số phận. Họ bắt đầu hành trình gian nan trên “Con đường” dẫn đến một hy vọng mong manh, một lối thoát khỏi thực tại nghiệt ngã này.
Khác với sự sôi nổi, bốc đồng của nam chính Arisu Ryouhei trong phần trước, Alice mang đến một góc nhìn trầm lắng và nội tâm hơn. Cô đối diện với thế giới đổ nát bằng sự suy tư, thận trọng, một phản ứng tâm lý khác biệt rõ rệt so với cách “quẩy trước đã” của Arisu. Sự tương phản này đặt ra một câu hỏi thú vị về cách mỗi giới đối mặt với nghịch cảnh, đồng thời khẳng định sự tinh tế của tác giả trong việc xây dựng nhân vật.
“Imawa no Michi no Alice” không đi sâu vào việc khai thác thêm những bí ẩn của thế giới cận kề cái chết, mà khéo léo tận dụng những gì đã được thiết lập ở phần trước. Tuy nhiên, sự vắng mặt của các trò chơi sinh tồn đặt ra một thách thức lớn: làm sao để giữ được cái “hồn” của “Imawa Alice”? Câu trả lời nằm ở việc tập trung khai thác yếu tố “tâm lý”, một điểm sáng khác của phần một. Mặc dù cách tiếp cận này chưa thể sánh bằng sự xuất sắc của phần trước, nhưng vẫn đủ để người đọc cảm nhận được những diễn biến tâm lý phức tạp của từng nhân vật, đặc biệt là thông qua việc vận dụng khéo léo các thuyết tâm lý.
Hành trình sinh tồn của Alice thậm chí còn khắc nghiệt hơn cả Arisu khi cô phải đối mặt với sự thiếu thốn lương thực, nước uống và cả sự tuyệt vọng khi nhóm của mình bị chia cắt. Câu chuyện dần hé lộ quá khứ của Alice, một quá khứ gắn liền với thể thao, tuy nhiên phần khai thác này chưa đủ sâu để tạo nên sự đồng cảm mạnh mẽ với người đọc. Tương tự, việc xây dựng các nhân vật khác cũng chưa thực sự làm nổi bật chiều sâu nội tâm của họ. Có lẽ tác giả Aso Haro đã chủ ý hạn chế số lượng nhân vật để tập trung vào sự tương tác giữa họ, tạo nên một hướng phát triển nhân vật mới mẻ, tuy chưa thật sự đột phá.
Điểm đặc biệt gây ấn tượng mạnh chính là mục đích cuối cùng của một nhân vật quan trọng, một cú twist bất ngờ khiến người đọc không khỏi bật cười. Về mặt hình ảnh, nét vẽ của Kuroda tuy chưa thể hiện trọn vẹn sự đau khổ, tuyệt vọng hay chân thực của khung cảnh đổ nát, nhưng lại có ưu điểm là “sạch” và dễ nhìn hơn so với nét vẽ của Haro ở phần trước.
Tóm lại, “Imawa no Michi no Alice” là một phần tiếp theo đáng đọc, đặc biệt là sau khi đã trải nghiệm “Imawa Kuni no Alice”. Câu chuyện mang đến một góc nhìn mới mẻ về thế giới sinh tồn, tập trung khai thác tâm lý nhân vật và có một cái kết đầy bất ngờ. Tác phẩm được đánh giá 8.5/10.