“Không Còn Là Con Người” của Izumi Kurosawa, bản dịch tiếng Việt của Vương Hải Yến do Nhà Xuất Bản Thanh Niên ấn hành năm 2019, là một tiểu thuyết đầy ám ảnh khám phá chiều sâu của tình mẫu tử và vai trò gia đình trong bối cảnh xã hội hiện đại đầy biến động. Câu chuyện xoay quanh Miharu, một người mẹ phải đối mặt với quyết định nghiệt ngã: chấp nhận hay từ bỏ đứa con trai ruột thịt khi cậu bé mắc phải căn bệnh đột biến kinh hoàng.
Hành trình của Miharu và con trai là một chuỗi ngày giằng xé giữa hy vọng và tuyệt vọng, nơi tình yêu thương thiêng liêng phải chịu đựng thử thách khắc nghiệt nhất. Tác giả Izumi Kurosawa dẫn dắt người đọc qua từng cung bậc cảm xúc bằng lối viết giản dị mà thấm thía, tạo nên những hình ảnh đầy ám ảnh và day dứt. Mỗi trang sách như một bức tranh tinh tế, gợi lên những suy tư sâu sắc về giá trị của con người, vai trò của gia đình và trách nhiệm của xã hội trước những biến cố không thể lường trước.
Ngay từ chương đầu tiên, độc giả đã bị cuốn vào vòng xoáy cảm xúc khi chứng kiến khoảnh khắc kinh hoàng của Miharu. Ánh mắt cô bắt gặp một sinh vật dị dạng vừa xuất hiện, dạ dày co thắt lại và một tiếng kêu nghẹn ngào tắc nghẹn trong cổ họng. “Đứa đó” nằm dưới chân cô, phần đầu ngẩng lên nhìn Miharu với vẻ cố gắng. Cảm giác đầu tiên dâng lên trong Miharu là sự kinh tởm, giống như khi cô nhìn thấy côn trùng xâm nhập vào không gian sống của mình. Nỗi sợ hãi, ghê tởm và mong muốn tiêu diệt sinh vật đó ngay lập tức trào dâng trong cô.
Sinh vật đó có phần đầu tròn, to bất thường so với cơ thể, hai bên mặt là hai cặp mắt kép, cằm nhọn hoắt như kiến. Phần thân giống như sâu bướm với vô số chân như rết. Đặc biệt, từ phần ngực mọc ra hai cặp chân dài và mảnh như cành cây khô, trông vô cùng dị hợm. Chính những chiếc chân này đã cào vào cửa phòng cô. Miharu run rẩy, ngồi sụp xuống, tầm mắt ngang bằng với “đứa đó”. Khi nó tiến lại gần, Miharu hoảng loạn lùi lại, miệng lắp bắp những tiếng “không” đầy đau đớn. Hình dạng kỳ quái của sinh vật, kích thước bằng một con chó trung bình, khiến cô không thể tin vào mắt mình. Nó cố gắng giao tiếp với cô bằng những tiếng ken két phát ra từ cái cằm nhọn, nhưng Miharu không thể hiểu được.
Nỗi sợ hãi trước sinh vật dị dạng hòa lẫn với nỗi tuyệt vọng tột cùng khi Miharu nhận ra sự thật kinh hoàng: “đứa đó” chính là con trai cô. Một câu hỏi nhức nhối đặt ra: liệu tình mẫu tử có đủ sức mạnh để vượt qua nỗi kinh hoàng này? “Không Còn Là Con Người” hứa hẹn một hành trình đầy xúc động và ám ảnh, thôi thúc người đọc tìm kiếm câu trả lời cho chính mình. Hãy cùng Japankuru bước vào thế giới nội tâm đầy giằng xé của Miharu qua bản dịch của Vương Hải Yến.