“Lãng Du Trong Văn Hóa Việt Nam” của Hữu Ngọc không chỉ đơn thuần là một cuốn sách du ký, mà là một hành trình khám phá sâu sắc vào cõi tâm linh và bản sắc văn hóa Việt. Tác giả Hữu Ngọc, với lối viết tinh tế và lôi cuốn, dẫn dắt người đọc bước vào một thế giới đầy mê hoặc, nơi “lãng du” không chỉ là sự dịch chuyển về mặt địa lý mà còn là cuộc hành hương nội tâm, tìm kiếm sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên, với cộng đồng và với chính mình.
Ngay từ lời mở đầu, Hữu Ngọc đã khéo léo định nghĩa lại khái niệm “lãng du”. Đó không đơn giản là những chuyến đi rong ruổi, mà là cả một hành trình tìm kiếm, khám phá và trải nghiệm. Lãng du là cách con người thoát khỏi những bộn bề của cuộc sống thường nhật, hòa mình vào thiên nhiên, tìm kiếm sự bình yên trong tâm hồn và khám phá những giá trị đích thực của cuộc sống.
Cuốn sách đưa ta đến với những cộng đồng dân tộc thiểu số Việt Nam, nơi văn hóa lãng du ăn sâu vào đời sống tinh thần của người Tày, Nùng, Mường… Với họ, lãng du là một phần không thể thiếu trong đời sống, là dịp để giao lưu, học hỏi, tìm hiểu về thiên nhiên và con người, đồng thời cũng là cách thức để gắn kết với cộng đồng và mảnh đất quê hương. Tác giả tỉ mỉ phân tích ý nghĩa của những lễ hội truyền thống như lễ hội Đoan Ngọ của người Tày, Nùng hay lễ hội Giong của người Mường, những sự kiện văn hóa đặc sắc đánh dấu một mùa lãng du mới và góp phần gìn giữ bản sắc văn hóa cộng đồng.
Không chỉ dừng lại ở văn hóa của các dân tộc thiểu số, Hữu Ngọc còn mở rộng nghiên cứu sang tập tục lãng du của người Kinh. Những con đường lịch sử như đường Hồ Chí Minh, đường Trường Sơn, đường Trường Dương Vân… không chỉ là tuyến đường giao thương mà còn là chứng nhân cho những cuộc hành trình đầy ý nghĩa, kết nối các vùng miền và lan tỏa những giá trị văn hóa. Bên cạnh đó, những chuyến thăm viếng họ hàng, những cuộc dạo chơi qua các miền quê cũng là một hình thức lãng du đặc trưng của người Kinh, giúp họ tìm hiểu và trải nghiệm những nét văn hóa đa dạng của đất nước.
Thông qua việc phân tích những nét đặc trưng của văn hóa lãng du ở các cộng đồng khác nhau, Hữu Ngọc đã khái quát và làm nổi bật những giá trị nhân văn sâu sắc của truyền thống này. Lãng du là sự kết nối giữa con người với con người, giữa con người với thiên nhiên và với cội nguồn văn hóa. Đó là hành trình tìm về bản sắc dân tộc, vun đắp tình làng nghĩa xóm và gìn giữ những giá trị truyền thống tốt đẹp.
“Lãng Du Trong Văn Hóa Việt Nam” của Hữu Ngọc là một công trình nghiên cứu có giá trị, góp phần làm sáng tỏ những khía cạnh độc đáo của văn hóa Việt Nam. Cuốn sách không chỉ mang đến cho độc giả những hiểu biết mới mẻ về văn hóa lãng du mà còn khơi gợi trong lòng mỗi người tình yêu quê hương, đất nước và khát khao được khám phá, trải nghiệm những giá trị văn hóa truyền thống. Đây thực sự là một cuốn sách đáng đọc cho những ai yêu mến và muốn tìm hiểu sâu hơn về văn hóa Việt Nam.