“Lãng Khách” (Vagabond) là một tuyệt tác manga thuộc thể loại seinen (dành cho độc giả trẻ) của họa sĩ tài ba Inoue Takehiko. Lấy cảm hứng từ tiểu thuyết kinh điển “Miyamoto Musashi” của văn hào Yoshikawa Eiji, “Lãng Khách” đã được đăng tải liên tục trên tạp chí Morning từ năm 1998 và sau đó được xuất bản thành các tập tankobon. Tính đến tháng 1 năm 2010, bộ truyện đã cán mốc 32 tập và đạt doanh số ấn tượng 6 triệu bản tại Nhật Bản, khẳng định sức hút mạnh mẽ của tác phẩm.
Bối cảnh câu chuyện được đặt trong thời kỳ chuyển giao đầy biến động từ thời Chiến Quốc sang thời Edo, khi văn hóa kiếm đạo Nhật Bản dần bước vào giai đoạn suy tàn. “Lãng Khách” khắc họa chân dung thời trai trẻ của kiếm sĩ huyền thoại Miyamoto Musashi. Một biến cố lịch sử trọng đại đã buộc Musashi từ bỏ khát vọng ban đầu, đẩy anh vào con đường kiếm khách cô độc. Cùng với Musashi, câu chuyện còn xoay quanh những nhân vật nổi tiếng khác như Sasaki Kojiro – kiếm sĩ lừng danh với trận quyết đấu sinh tử trên đảo Ganryu, và nhiều kiếm sĩ khác có ảnh hưởng đến cuộc đời Musashi.
Dù dựa trên nguyên tác của Yoshikawa Eiji, Inoue Takehiko không hề rập khuôn mà đã thổi hồn vào tác phẩm bằng phong cách sáng tạo và dấu ấn cá nhân độc đáo. Một số chi tiết khác biệt so với nguyên tác có thể kể đến như việc lược bỏ nhân vật chị gái của Takezo (tên thời trẻ của Musashi) hay việc khắc họa Sasaki Kojiro thành một thiếu niên khiếm thính.
Chính tác giả Inoue Takehiko đã giải thích về việc lựa chọn cái tên “Vagabond” (kẻ lang thang, du côn) thay vì “Miyamoto Musashi” trong tập tankobon thứ 5. Ông muốn tránh áp đặt suy nghĩ định kiến lên độc giả, giúp họ có cái nhìn mới mẻ và độc đáo hơn về tác phẩm qua lăng kính nghệ thuật của mình.
Một trong những điểm sáng nổi bật của “Lãng Khách” chính là nét vẽ tuyệt mỹ của Inoue Takehiko. Mỗi khung tranh đều được chăm chút tỉ mỉ như một tác phẩm hội họa hoàn chỉnh. Ban đầu, ông gặp khó khăn trong việc thể hiện trang phục kimono do đường nét cơ thể nhân vật phức tạp, đặc biệt là trong các phân cảnh hành động. Tuy nhiên, bằng sự kiên trì và tìm tòi, Inoue đã tìm ra phương pháp vẽ bằng cách phác thảo nhân vật khỏa thân trước rồi mới vẽ thêm y phục. Cách làm này tuy mất gấp đôi thời gian so với thông thường nhưng đã giải quyết triệt để vấn đề kỹ thuật, đồng thời góp phần thể hiện chân thực bối cảnh và sự khắc nghiệt của thời đại. Từ phần truyện về Kojiro trở đi, Inoue đã chuyển sang sử dụng hoàn toàn bút lông và bản tankobon cũng được in một số trang màu, càng làm tăng thêm giá trị nghệ thuật cho tác phẩm.
Inoue Takehiko, sinh ngày 12 tháng 1 năm 1967 tại Okuchi, Kagoshima, là một trong những họa sĩ manga nổi tiếng nhất Nhật Bản. Dù có nhiều tác phẩm thành công, tên tuổi của ông gắn liền với “Slam Dunk” – bộ truyện tranh về bóng rổ đã tạo nên cơn sốt trên toàn thế giới, truyền cảm hứng cho hàng triệu thanh thiếu niên đến với môn thể thao này. Inoue bắt đầu sự nghiệp với vai trò trợ lý cho họa sĩ Tsukasa Hojo (tác giả của “City Hunter”) trước khi gặt hái thành công với “Purple Kaede” trên tạp chí Weekly Shonen Jump và giành giải thưởng Tezuka lần thứ 35. Tiếp đó, “Slam Dunk” – được đăng tải hàng tuần trên Weekly Shonen Jump từ 1990 đến 1996, đã bán được hơn 120 triệu bản chỉ riêng tại Nhật Bản, giành giải thưởng Shogakukan Manga năm 1995 và được bình chọn là một trong những manga được yêu thích nhất năm 2007. Tác phẩm này cũng đã được chuyển thể thành 101 tập anime và 4 bộ phim. Ngoài ra, Inoue còn có các tác phẩm khác như “Buzzer Beater” (truyện tranh bóng rổ trực tuyến được dịch ra 4 thứ tiếng và chuyển thể thành anime), “Real” (manga về bóng rổ xe lăn đoạt giải tại Lễ hội Media Arts Nhật Bản năm 2001), và tham gia thiết kế nhân vật cho trò chơi “Lost Odyssey” trên Xbox 360. “Lãng Khách” là một trong những đỉnh cao sáng tạo của Inoue Takehiko, đã giành giải Kodansha Manga năm 2000 và giải Văn hóa Tezuka năm 2002. Hãy cùng bước vào thế giới đầy mê hoặc của kiếm thuật và số phận trong “Lãng Khách”.