“Mạnh Có Kiếp Thiên Thiên” của Lục Xu là câu chuyện xót xa về tình yêu và sự đổ vỡ trong hôn nhân, xoáy sâu vào mối quan hệ phức tạp giữa Lương Vĩnh Như và Mạnh Vĩnh Xương. Khởi đầu bằng một định nghĩa ngây thơ về tình yêu vĩnh cửu, Lương Vĩnh Như giờ đây chỉ thấy nó như trò chơi phù phiếm của những người đã no đủ. Giữa cơn bão tuyết phủ trắng xóa thành phố, cái chết của Mạnh Vĩnh Xương ập đến như một cú sốc, để lại trong lòng Lương Vĩnh Như một khoảng trống mênh mông và sự cay đắng của phản bội. Những lời xì xào của chị em về tài sản, về “tiểu tam” càng khoét sâu thêm nỗi đau. Nước mắt tuôn rơi giữa khung cảnh băng giá, cô nhận ra mình đã mất đi cả mục tiêu sống.
Hơn bốn mươi năm, hơn nửa cuộc đời gắn bó, giờ đây chỉ còn lại sự trống rỗng. Lương Vĩnh Như tìm đến bạn bè, cùng chia sẻ nỗi đau bị bỏ rơi, cùng tìm cách đứng dậy và chứng minh giá trị bản thân. Cô lao vào công việc, không chỉ để lấp đầy khoảng trống mà còn để Mạnh Vĩnh Xương thấy được năng lực của mình. Nhưng tất cả đều đã muộn màng. Sự xuất hiện của Hạ Chi Tình, người phụ nữ trẻ đã cướp đi chồng mình, cùng đứa con thơ trên tay, như một lời khẳng định cay đắng cho thất bại của cô. Không một giọt nước mắt thương xót cho người đã khuất, Hạ Chi Tình lạnh lùng đưa cho Lương Vĩnh Như bức thư cuối cùng của Mạnh Vĩnh Xương.
Bức thư, nặng trĩu như ngàn cân, mở ra hành trình ngược dòng thời gian, về những ngày tháng tươi đẹp nhưng cũng đầy khó khăn của hai người. Từ những ngày nghèo khó, Mạnh Vĩnh Xương luôn ấp ủ ước mơ cho Lương Vĩnh Như một cuộc sống đủ đầy, khiến mọi người phải ngưỡng mộ. Anh nỗ lực làm việc, chắt chiu từng đồng, vay mượn để mua nhà, mua xe cho vợ. Nhưng rồi, khi cuộc sống vật chất được cải thiện, khoảng cách giữa họ lại ngày càng lớn dần. Sự nghi ngờ, ghen tuông, những lời bóng gió, những cuộc kiểm tra điện thoại liên miên của Lương Vĩnh Như đã đẩy Mạnh Vĩnh Xương ra xa. Anh mệt mỏi với công việc, với những áp lực bên ngoài, chỉ mong muốn một chút cảm thông, một cái ôm ấm áp từ vợ, nhưng đáp lại chỉ là sự lạnh nhạt và ngờ vực.
Mạnh Vĩnh Xương nhớ về bát canh mặn mà Lương Vĩnh Như nấu cho anh những ngày anh thất bại, nhớ về bờ vai cô hứa sẽ luôn là chỗ dựa cho anh. Giờ đây, tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Bức thư khép lại, để Lương Vĩnh Như đứng đó, giữa cơn bão tuyết, gào khóc trong đau đớn và ân hận. Câu chuyện của Lương Vĩnh Như và Mạnh Vĩnh Xương đặt ra câu hỏi day dứt: Phải chăng chính cuộc sống đã thay đổi họ, hay chính họ đã đánh mất nhau giữa dòng đời biến đổi? “Mạnh Có Kiếp Thiên Thiên” là một tác phẩm thấm đẫm tính nhân văn, khuyến khích người đọc suy ngẫm về giá trị của tình yêu, trách nhiệm và sự thấu hiểu trong hôn nhân.