Yukio Mishima (1925-1970), tên thật là Kimitaka Hiraoka, là một trong những cây bút xuất sắc nhất của văn học Nhật Bản thế kỷ 20. Với sự nghiệp đồ sộ gồm hơn 40 tiểu thuyết, 20 tuyển tập truyện ngắn, hàng chục vở kịch và thơ ca, ông đã ba lần được đề cử giải Nobel Văn học. Những tác phẩm tiêu biểu của Mishima phải kể đến “Ngôi đình tạ bằng vàng” (1956) và bộ tứ tiểu thuyết “Biển cả muôn màu” (1965-1970).
Tuổi thơ của Mishima gắn liền với sự giám sát nghiêm khắc của bà nội và sự phản đối của người cha, một quan chức chính phủ, đối với con đường văn chương mà ông theo đuổi. Chính vì vậy, ông phải sử dụng bút danh để bí mật sáng tác. Việc được miễn nghĩa vụ quân sự trong Thế chiến II và làm việc tại một nhà máy đã trở thành nỗi day dứt đeo bám Mishima suốt đời, khi ông luôn cảm thấy hổ thẹn vì đã sống sót trong khi đồng bào phải đổ máu nơi chiến trường.
Sau chiến tranh, Mishima tốt nghiệp ngành luật tại Đại học Hoàng gia Tokyo và làm việc một năm tại Bộ Tài chính trước khi chính thức bước vào con đường văn chương. Cuộc gặp gỡ định mệnh với nhà văn Kawabata Yasunari năm 1946 đã mở ra bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp của ông. Kawabata đã giới thiệu những truyện ngắn đầu tay của Mishima tới các tạp chí văn học uy tín, đặt nền móng cho thành công của tác phẩm đầu tay “Lời thú nhận của người đeo mặt nạ” (1949). Cuốn tiểu thuyết này không chỉ đánh dấu tên tuổi Mishima trên văn đàn mà còn là lời tự bạch đầy can đảm về xu hướng tính dục của ông, khi nhân vật chính phải đeo một “chiếc mặt nạ bình thường” để che giấu con người thật trước xã hội.
Mặc dù tiếp nhận văn hóa phương Tây, Mishima vẫn chịu ảnh hưởng sâu sắc bởi chủ nghĩa yêu nước, tinh thần trung quân và võ sĩ đạo samurai truyền thống của Nhật Bản. Năm 1968, ông thành lập “Hội lá chắn” (Tate no Kai), một tổ chức bán quân sự với mục tiêu khôi phục tinh thần võ sĩ đạo Bushido, đề cao chủ nghĩa quốc gia và bảo vệ Hoàng đế. Hành động gây chấn động nhất trong cuộc đời Mishima là vụ tấn công Cục Phòng vệ Nhật Bản ở Tokyo vào ngày 25/11/1970. Sau khi thất bại trong việc kêu gọi quân đội đảo chính, ông đã thực hiện nghi thức seppuku (mổ bụng tự sát) và hô vang “Hoàng đế muôn năm”. Cái chết đầy kịch tính này đã gây ra làn sóng tranh luận dữ dội cả trong và ngoài nước Nhật. Nhiều học giả phương Tây đã tìm đến Nhật Bản để tìm hiểu ý nghĩa đằng sau hành động này, liệu đó là một thông điệp chính trị hay một tác phẩm nghệ thuật cuối cùng của Mishima theo tinh thần võ sĩ đạo, nhưng đến nay vẫn chưa có lời giải đáp thỏa đáng. Trong khi đó, người Nhật hiện đại lại coi cái chết của ông là “vô nghĩa”, “ngớ ngẩn” và “không đáng”.
Tuy nhiên, bất chấp những tranh cãi xung quanh cái chết, Yukio Mishima vẫn là một tượng đài văn học quan trọng của Nhật Bản thế kỷ 20. Ngay cả trong ngày cuối đời, ông vẫn miệt mài với sự nghiệp sáng tác và kịp hoàn thành bộ tiểu thuyết “Biển cả muôn màu”.
Phần còn lại của đoạn giới thiệu dường như là một đoạn trích từ một câu chuyện trinh thám hoàn toàn không liên quan đến tiểu sử và tác phẩm của Yukio Mishima. Do đó, phần này không nên được đưa vào nội dung giới thiệu về tác giả và tác phẩm “Mặt Chó Sói”.